Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Hãy Dùng Trái Tim Chân Thành Để Hiểu

BÀI DỰ THI 31:

Họ tên: Nguyễn Thị Hiên

Chuyện của sách “Hoàng tử bé” - Antoine de Saint-Exupéry

------

Trong vô vàn những ngôn từ ngoài kia, tôi tự hỏi có bao giờ bạn bỏ quên tôi không? Tôi là “Hoàng tử bé”, là đứa con tinh thần của ba Antoine de Saint-Exupéry. Tính đến nay có lẽ tôi đã gần 80 tuổi rồi. Nhưng dù thời gian có trôi thêm bao lâu nữa, tôi vẫn muốn câu chuyện của mình tới được các bạn, rằng “tất cả những người lớn đều từng là trẻ con… nhưng rất ít người trong số đó nhớ về điều đó”. Nào, hãy gác lại mọi bộn bề cuộc sống và lắng nghe câu chuyện của tôi nhé.

Vũ trụ rộng lớn tồn tại các hành tinh, các vì sao, và cả những tiểu tinh cầu nhỏ bé không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Trên tiểu tinh cầu B612, một hoàng tử bé đang sống với những công việc hàng ngày: nhổ cây baobap, chăm sóc những ngọn núi lửa, ngắm mặt trời lặn. Cho đến một ngày, trên hành tinh của cậu xuất hiện bông hoa hồng, và cậu dành hàng giờ để chăm sóc cho em. Giữa họ đã tồn tại một tình yêu từ khi nào không hay. Nhưng vì chúng ta còn trẻ, nên đôi khi chúng ta không thể hiểu được hết các ám hiệu, suy nghĩ của nhau. Hoàng tử bé đã quyết định rời tinh cầu để đi xem phần còn lại của vũ trụ. Trên hành trình của mình, hoàng tử bé đã gặp vô số những người kì quặc: một nhà vua trị vì tất cả, muốn uy quyền của mình được tuân theo; một gã khoác lác luôn muốn được ngợi khen; một bợm nhậu suốt ngày say xỉn dù biết mình say xỉn nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự say xỉn ấy; một nhà doanh nghiệp bận rộn với việc thống kê các vì sao; một người thắp đèn làm việc không biết nghỉ ngơi; một nhà địa lý chưa từng ra khỏi bàn làm việc của mình… (Liệu bạn có thấy hình bóng mình trong đây không?)

Và điểm đến cuối cùng, đó là trái đất, ngay tại sa mạc Sahara. Trong một lần tình cờ, cậu nhìn thấy cả một vườn hoa hồng, bông nào cũng giống bông hoa hồng trên tinh cầu của cậu. Cậu thất vọng, vì em nói em là duy nhất trên vũ trụ này. Con cáo xuất hiện và giải thích vì sao bông hoa hồng của cậu lại là duy nhất, bởi em đã “thuần hóa” cậu. Rồi hoàng tử bé đã gặp chú phi công. Giữa họ đã có những cuộc trò chuyện, và họ để lại cho nhau những ý nghĩa của cuộc sống. “Người ta chỉ có thể nhìn thấy rõ bằng trái tim mình. Cái chủ yếu thì mắt chẳng thể thấy”. Và rồi, ai cũng cần trở về nhà, dù có đi trăm ngả. Hoàng tử bé nhờ con rắn trong sa mạc giúp cậu trở về nhà, về với hành tinh của cậu, nơi bông hoa hồng của cậu ở đó, khi cậu nhận ra mình đã bỏ lỡ tình cảm của em như nào.

Con người ta, phải đi, phải gặp gỡ nhiều, có bỏ lỡ, có mất mát, thì mới nhận ra được đâu là tình cảm thật sự của mình, và đâu là thứ mình muốn. Chúng ta bị thế giới bận rộn cuốn trôi, vô tình quên đi những điều bình dị trong cuộc sống. Vậy nên, hãy thử một lần rũ bỏ hết những mệt mỏi ngoài kia, trở về tuổi thơ, và lắng nghe câu chuyện của tôi. Hãy dùng trái tim chân thành để hiểu, đừng dùng lý trí hay logic phán đoán câu chuyện của tôi, và bạn sẽ tìm ra điều bạn đang mong muốn là gì.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top