Giỏ hàng

[CHUYỆN CỦA SÁCH] TÔI CHỈ TIN NHỮNG GÌ TÔI NHÌN THẤY

BÀI DỰ THI 24:

Họ tên: Nguyễn Lê Ánh Dương

Chuyện của sách “Cuộc đời của Pi” - Yann Martel

------

Ngày... tháng... năm...

Gửi tới người đang tìm giá trị đích thực của sách!

Tôi là một cuốn sách. Bạn thấy bất ngờ vì tôi có thể viết thư? Thôi nào, chuyện gì trên đời cũng có thể xảy ra cả, bạn chưa thấy đâu có nghĩa là nó không tồn tại! Chỉ là bạn có tin vào đó và bạn có tin vào tôi. Vâng, “tin” là thế nào? Hãy đọc tôi, bạn sẽ có thêm nhiều trải nghiệm hơn về cái được gọi là “niềm tin” đấy! Xin tự giới thiệu: Tôi là “Cuộc đời của Pi”, sáng tác bởi nhà văn Yann Martel.

Tôi được sinh ra khi chủ tôi đang đói. Vậy, cái gì đã cho Yann Martel động lực, cảm hứng để viết ra tôi “Niềm tin”. Ông tin vào cánh cửa thành công của tương lai vẫn còn chờ đợi mình, để rồi truyền lại chính sự hy vọng, tin tưởng ấy vào tôi, và giờ tôi trao tặng nó cho bạn.

Piscine Molitor Patel chính là người mà Yann Martel sáng tạo ra. Với cái tên gần âm với “pissing” (nghĩa là đi tiểu), Pi phải trải qua thời tiểu học không mấy vui vẻ bởi sự trêu chọc của chúng bạn. Thế rồi, năm cậu lên cấp hai, một sự kiện mở đầu cho hành trình tìm lại sự sống dài rộng trong tương lai của cậu xảy đến. Vào ngày đầu tiên đi học, khi nghe thầy điểm danh tới mình, Piscine đã đường hoàng bước tới bảng, cầm phấn viết: “Tên tôi là Piscine Molitor Patel, thường gọi là Pi Patel, π=3,14.”. Từ đó, Pi luôn nắm bắt mọi cơ hội để giơ tay trả lời câu hỏi của thầy giáo, đạt được sự tôn trọng và ngưỡng mộ trong mắt mọi người. Càng lớn Pi lại càng thông minh, anh tham gia nhiều tôn giáo cùng lúc với niềm tin về sự liên kết giữa những vị thần với nhau, đó là tình thương dành cho những tín đồ của mình.Và rồi, gia đình Pi phải lên một chiếc tàu thủy để di cư tới vùng đất mới. Không may, sau một cơn giông tố khủng khiếp, Pi chỉ còn lại một mình cùng chiếc xuồng cứu hộ trên Thái Bình dương, con ngựa vằn, con linh cẩu kêu yip yip, con đười ươi cái nôn ọe vì say sóng, con hổ Bengal nặng 450 pound, chuối nổi, ruồi trên đại dương, hòn đảo tiết ra axit, chiếc răng người trong bông hoa.... Không ngừng niềm tin vào sự phù hộ của những Đấng trên cao, Pi dần dần thuần phục được con hổ hung hăng, thành thạo trong việc bắt cả, bắt rùa, mổ và chế biến sinh vật biển. Con người, loài động vật cấp cao nhất lại một lần nữa đứng lên làm chủ tự nhiên. Có lúc, Pi tưởng chừng như gục ngã, đôi mắt trở nên mù lòa, bụng đói tới mức có thể tự tiêu hóa chính nó, anh vẫn không từ bỏ niềm hy vọng vào một phép màu. Và cuối cùng, anh đã trôi dạt vào bờ biển Mexico, đó chính là khi anh dùng chút sức lực của mình để khóc như một đứa trẻ khi thấy Richard Parker, người bạn đồng hành của anh, đã bước khỏi xuồng và đi thẳng vào rừng mà không một lần ngoái lại, đó cũng chính là khi Pi gặp Vụ đường biển, những người không tin vào câu chuyện trên Thái Bình Dương của anh.

Với ngòi bút miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc của Yann Martel, Pi đặt ra trước mắt chúng ta một vấn đề bức thiết về đức tin, sự hy vọng. Chúng ta đang sống quá thực tế, quá bi quan như người đến từ Vụ đường biển cứ lặp lại câu nói: “Tôi chỉ tin những gì tôi nhìn thấy” hay ta đang là những con người đầy niềm tin và sự lạc quan như Pi. Khó tin ư? Các bạn biết gì về chuyện khó tin?

Tôi là một ngụ ngôn tinh tế về tình yêu thương, sự lạc quan và niềm tin! Hãy đọc tôi, không chỉ bởi bìa sách hay danh tiếng tác giả, hãy đọc tôi vì bạn muốn sống có ý nghĩa hơn!

Thân gửi

Cuộc đời của Pi

-----------

Xem chi tiết và tham gia cuộc thi viết online Chuyện của sách tại: https://bit.ly/ChuyencuaSach_Bila

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top