Giỏ hàng

[CUỘC THI VIẾT ONLINE] TÔI TÀI GIỎI BẠN CŨNG THẾ

[BÀI DỰ THI 015]
Họ tên: Tùng Nguyên
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Tôi tài giỏi bạn cũng thế - Adam Khoo
--------------------

Gửi em cô gái mang đôi mắt mùa thu!
Vậy là thoáng cái đã 7 năm trôi qua, em đã trưởng thành và làm được điều tưởng chừng em không thể…

Mưa ngồi nhớ lại những hoài niệm thuở nào…. “Năm tôi học lớp 11 cũng là quãng thời gian đầy giông tố và trắc trở, vốn mang bản tính nhẹ nhàng và chịu đựng, ít nói, e dè nhút nhát, tôi mang trong mình bộ mặt nạ đến buồn lòng, cứ ra ngoài là lúc nào cũng như sống cuộc sống của người khác, còn mình chỉ dừng ở suy nghĩ, có những điều muốn làm nhưng không thể bộc lộ.

Tôi buồn lắm, sở dĩ tôi như vậy một phần do gia đình hoàn cảnh, ba mất sớm, còn mẹ thì vất vả làm lụng để nuôi tôi ăn học, một phần do chưa tự tin vào chính mình. Tôi đã cố gắng học đến lớp 11 rồi, nhanh quá và cứ tưởng mọi chuyện cứ êm đềm như vậy nhưng rồi cái gì đến cũng đến.

Hồi đó tôi bị hiểu lầm một số chuyện nên bị bạn chặn đánh sau khi tan học về, bị đánh và không biết lý do, tôi vẫn đứng đó cho họ xả hết cơn giận. Sau đó được một bác tốt bụng đi ngang qua, can ngăn và lai tôi về nhà. Tôi bất lực, hoàn toàn bất lực, nhìn mẹ buồn nhưng không hề khóc tôi lại thấy cắn dứt bản thân mình nhiều hơn. Qua một ngày đầy giông bão như vậy rồi bản thân cũng bình tĩnh trở lại viết bản tường trình gửi lên nhà trường, mâu thuẫn đã được giải quyết nhưng mẹ vẫn muốn tôi nghỉ học tạm 1 tuần để hồi sức, và sau đó mẹ vẫn khuyên tôi dừng học. Khi nghe mẹ nói vậy bản thân tôi đau lòng và do dự giữa nghỉ để mẹ an tâm hay tiếp tục đối đầu với sóng gió ? Đêm nào tôi cũng khóc, tôi nhỏ bé quá, tôi thật là yếu đuối, tôi là kẻ thất bại chăng?.

Trong thời gian suy sụp và cũng lung lay quyết định từ bỏ chuyện học hành, trong giây phút đó có những người bạn thật tuyệt vời cùng sát cánh và hỗ trợ tôi vượt qua thử thách. Người bạn trai tôi thân và tâm đắc nhất là bạn Hợi, cậu ấy như vị cứu tinh luôn an ủi động viên mỗi ngày. Hợi đưa tôi đọc cuốn sách mà bây giờ ngẫm lại vẫn thấy đúng, cuốn sách ấy mang tên Tôi tài giỏi bạn cũng thế, cuốn sách như thổi hồn và tiếp thêm sức mạnh cho tôi vậỵ.

Năm tôi học lớp 11 là lúc tôi 19 tuổi, vì thi muộn nên học cùng với các bạn khoá 1996, trong môi trường học tập và tiếp xúc với các bạn nhỏ hơn mình 2 tuổi song nhận thấy đôi lúc mình trầm và không bằng các bạn. Họ trẻ và năng động lắm, họ là tấm gương và tạo sức mạnh để tôi tiếp tục cố gắng. Cuốn sách mà Hợi đưa tôi đọc cũng được gọi là một báu vật mà cuộc đời tôi không bao giờ được phép quên. Qua một tuần tôi nghỉ ngơi và quyết định quay trở lại học tập, tôi áp dụng các cách học và phương pháp học khoa học, logic trong cuốn sách đó, kết hợp nhờ bạn Hợi trợ giúp học các môn tự nhiên, thời gian trôi nhanh lắm cuối cùng cũng kết thúc năm lớp 11 đầy biến cố.

Lên lớp 12 cũng là lúc biến ước mơ trở thành sự thật, suốt năm học đó tôi mải miết kiếm tìm ngành và trường phù hợp với bản thân, với điều kiện gia đình, vậy chốt lại cũng ưng một trường mang tên Học Viện Quản Lý Giáo Dục. Dấu gia đình làm hồ sơ thi Đại học thế rồi bị mẹ phát hiện, mẹ than phiền, trách móc, lúc đó bản thân tuyệt vọng và vô cùng cảm thấy tủi thân…lại một lần nữa tôi quyết định gác bỏ chuyện thi Đại học một thời gian để đi làm và chủ động hơn trong tài chính của mình, cũng là để mẹ an lòng.

Một mùa thi đã đi qua với bao luyến tiếc, tôi quyết định vừa đi làm vừa tự ôn thi để năm sau thi đại học, sau bao cố gắng nỗ lực kết quả thật tuyệt vời , tôi đã thi đỗ Đại học, và giờ đây tôi cũng đã hoàn thành xong 4 năm đại học, đang hoạt động đúng chuyên ngành mình lựa chọn, trở thành giáo viên can thiệp, trị liệu cho các bạn trẻ đặc biệt, càng tiếp xúc càng thêm yêu các bạn ý hơn…

….Cô gái có đôi mắt mùa thu, đôi mắt của sự dịu dàng và nhiệt huyết, chân thành, lúc nào em cũng trực rơi lệ, nhìn sâu trong đôi mắt long lanh đến lạ đó là cả bầu trời kiên cường và quyết tâm. Nếu thời gian có trở lại một lần nữa, cô gái ơi vẫn cứ lựa chọn con đường này nhé, không có con đường nào trải đầy mật ngọt sẵn cho em đâu, tự em cứ bước đi để hình thành con đường riêng khác với mọi con đường người khác từng trải nghiệm đâu đó.

Sóng gió, thăng trầm cả những thất bại luôn song hành cùng thành công và hạnh phúc, điều chúng ta cần để vượt qua là luôn tự tin vào bản thân mình, kiên định nỗ lực hết mình bạn nhé! Yêu thương và mong các bạn sẽ chọn cho mình con đường phù hợp nhất…
“Trên con đường thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng!”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top