Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Bạn Có Một Thư Mới Chưa Đọc

BÀI DỰ THI 17:
Họ tên: Nguyễn Thị Minh Thùy
Cuốn sách: "Bạn có một thư mới chưa đọc" - Trương Hạo Thần

Ngày 23 tháng Mười hai, hôm nay mưa nhiều hơn mọi ngày. Nhiệt độ thấp, mưa từng đợt còn cả gió bắc thổi về nữa. Nằm trong chăn vừa nghe tiếng nhỏ giọt của nước mưa xuống dòng nước bên hiên nhà vừa đọc từng dòng thư trong hộp thư "Bạn có một thư mới chưa đọc" do Trương Hạo Thần gửi đến, đưa tôi đến nhiều góc cạnh của cuộc sống. Thế nên tôi quyết định chọn nó là "Lời hồi đáp 2020".

Năm nay tôi sắp bước sang tuổi mười tám, việc đó đồng nghĩa với việc tôi đang đứng trước ngã rẽ quyết định tương lai sau này của bản thân. Tôi sống ở nông thôn, ước muốn của tôi là lên thành phố tiếp tục học tập, nếu là thế thì tôi phải xa nhà. Trong cái cảm xúc không ổn định, khi tôi đọc đến dòng thư: "Con làm việc bên ngoài, đừng lo cho mẹ, lo cho mẹ cũng vô ích, mẹ rất khỏe. Tết về sớm một chút, không phải mẹ nhớ con, mà là thời gian của mẹ không chờ con", tự dưng lại không muốn lựa chọn xa nhà, tự dưng lại muốn thời gian trôi chậm lại, muốn được bên tía mẹ lâu hơn. Tôi chợt phát hiện được ăn Tết cùng gia đình, nơi có tía, mẹ, chị gái và em gái đó là một điều hạnh phúc lớn lao. Sợ khi đặt chân lên thành phố xa lạ không ai yêu thương, không có nơi về ấm áp, lúc yếu lòng không ai bên cạnh, ở nơi xa lạ đó không ai nhắc tôi ăn uống đầy đủ, không ai hỏi tôi về chưa khi trời tối muộn, càng sợ hơn là thời gian của tía mẹ không chờ con... nhưng cuộc sống mà, bắt buộc phải lựa chọn....

Những lá thứ bên trong hộp thư còn khiến tôi phải suy nghĩ về những mối quan hệ xung quanh. Tình bạn hiện tại, liệu sau này tốt nghiệp rồi có còn thân như thế này, có còn liên lạc không, có còn rủ nhau đi ăn nữa không...? Tôi biết rồi ai cũng có cuộc sống riêng, ai rồi cũng sẽ là kí ức trong tâm trí người kia, tôi chỉ mong sau này, vì chúng ta là một nhóm nên hãy giữ liên lạc, lâu lâu kể nhau nghe về cuộc sống của bản thân, gặp nhau ăn một bữa, tâm sự quên cả thời gian.... đừng quên nhau là được.

Hộp thư này còn có cả những lá thư về hợp hợp tan tan của tình yêu đôi lứa. "Kí ức của con người sẽ biến mất nhưng khả năng yêu một người thì mãi còn", lần đầu đọc đến dòng thư này tôi đã cực kỳ thích. Tại sao lại thích à? Tôi cũng chả biết, chỉ biết thích thì thích thôi. Tôi còn biết được ý nghĩa sâu xa của hai từ "Thập Nhị", nó nằm đúng vào lá thư có ngày tháng trùng với ngày tháng tôi ra đời. Qua nhiều lá thư, tôi biết được trên đời này chỉ có một người đàn ông yêu tôi nhất, bất kì ai cũng không yêu tôi bằng ông, người đó chính là tía tôi. Ông luôn dành tất cả mọi điều tốt đẹp nhất cho mẹ tôi và ba chị em tôi. "Bố là một ông bố hoàn toàn khác những ông bố khác".

"Nếu cưới xong hai đứa cãi nhau, con đừng tới tìm bố kể khổ, vì chắc chắn con sẽ tha thứ cho nó, còn bố thì không" - (Ngày 18 tháng Tư. article_#013)

"Không phải vừa sinh ra bố đã là bố, bố cũng lần đầu làm bố, nên con gái bỏ qua cho bố nhé" - (Reply 1988). Tía tôi không biết nói lời ngon tiếng ngọt nhưng hành động của ông đã thay ông nói lên tất cả sự yêu thương dành cho vợ con.

Đó là những dòng cảm nhận ngắn gọn của tôi khi đọc "Bạn có một thư mới chưa đọc". Tôi muốn đóng gói quyển sách này và "lá thư" này của tôi vào hộp, mang tên "Lời hồi đáp 2020" và gửi nó đến tôi của tương lai. Để khi đó đọc lại xem cảm xúc của bản thân đã khác thế nào với hiện tại!

À trong quyển sách này tôi còn thích một góc nhìn của cậu bé thiểu năng. Cái nhìn non nớt nhưng lại phản ảnh được nhiều góc độ mà người lớn không dám nhìn. Góc nhìn của cậu bé mười tuổi dám nhìn vào hiện thực, làm theo suy nghĩ của bản thân, không bắt buộc bản thân phải làm điều mà mình không thích, chọn hoặc không chọn thứ mình thích, chứ không chọn thứ kế bên thứ mình thích. Cái nhìn ấy là sự hồn nhiên mà bất cứ ai cũng muốn có!
 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top