Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Chuyến Phiêu Lưu Diệu Kỳ

[BÀI DỰ THI 199]
Họ tên: Trúc Quỳnh
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Chuyến phiêu lưu diệu kỳ - Edward Tulane


Thư gửi cậu – đứa trẻ năm xưa từng là chính tôi!

Nếu hiện tại, có những ngày mà cậu cảm thấy cuộc đời mình bế tắc, hãy thử lần dở lại lá thư hôm nay tôi viết. Để tự trấn an mình rằng cậu không hề đơn độc trên chặng đường dài phía trước. Để nhớ lại tháng chín năm hai nghìn không trăm mười chín, có một sự việc đã diễn ra và tôi muốn cậu không bao giờ được quên câu chuyện ấy. Ngày mà cậu lần đầu tiên đi làm nhân viên phục vụ quán cà phê - dưới Gác.

Ngày mà cậu, bởi vì muốn thầm tự cổ vũ và quên đi áp lực, cậu đọc những trang giữa cuốn Chuyến phiêu lưu diệu kỳ của Edward Tulane, và cậu chụp màn hình một đoạn trong đó, cậu đăng lên facebook, ghi kèm “Chúc may mắn nhé Người Giao Bánh”.

Có thể, chúng ta đã biết cuốn sách hôm ấy luôn động viên mình nhiều lắm, nhưng lại không thể hình dung ra cả chúng ta và Edward, đều đã có chung một cuộc phiêu lưu đi tìm ý nghĩa của cuộc sống. Phải không nào?

Đấy chính là khởi đầu hết sức suôn sẻ, như câu chuyện cổ tích được bắt đầu bằng: “Ngày xưa, trong ngôi nhà trên phố Ai Cập, có một chú thỏ bằng sứ tên là Edward Tulane. Chú được làm ra bởi một người chế tác đồ chơi bậc thầy, được mặc trên người những bộ quần áo tuyệt hảo đặt may riêng.Chú vô cùng ngưỡng mộ và đề cao bản thân, không màng tới cô chủ Abilene đang vô cùng nâng niu chú. Thế nhưng, trên chuyến đi lênh đênh vượt đại dương, một thằng bé đã vô tình quăng chú khỏi mạn tàu. Và từ đó, hành trình lưu lạc của Edward bắt đầu.”

Và cổ tích, giống cái cách bà Pellegrina chia sẻ cùng cô bé đáng yêu Abilene và Edward, bà đã nói: “Nhưng hãy trả lời bà xem: làm sao một câu chuyện có thể kết thúc vui vẻ nếu không có tình yêu?”

Tình yêu thì có liên quan gì đến quá trình chúng ta can đảm bước những bước chân của mình ra bên ngoài chứ? Ấy vậy mà, có đấy!

Cậu còn nhớ, Edward từ chỗ là một con thỏ bằng sứ luôn cao ngạo với vẻ đẹp và sự hoàn hảo của bản thân, sau khi bị ném xuống biển đã đi lạc suốt nhiều năm cùng những người lang thang, trải qua đủ thương tích, nhiều tên gọi, nếm đủ mùi vị chia ly, rồi mất mát…cuối cùng cũng hiểu được mọi cuộc hành trình chỉ bắt đầu trở nên có ý nghĩa khi trái tim mình được lấp đầy bởi mong đợi và hy vọng?

Edward giống cậu của những buổi đầu tự thân, chưa hiểu hết cái tôi nên đặt ở đâu trước vô vàn những dữ kiện, những người cậu chuẩn bị sẽ gặp. Tuổi trẻ đó, hẳn là sẽ đôi lần cậu có cảm giác lòng tự tôn của mình bị hạ thấp, đúng chưa? Nhưng nhờ Edward, cậu đã biết, không có thứ gì mất đi cả, lòng tự tôn chỉ bị chuyển hóa thôi, thành sự giản dị từ tận đáy lòng cậu. Thành một câu chuyện cậu muốn viết mỗi lúc cậu kết giao với một người khác. Đó chính là lý do cậu chọn mỉm cười trước mỗi một vị khách mà cậu gặp.

Và rằng, bởi vì cho đến cùng, Edward đã học được cách tin tưởng có ai đó sẽ tới vì nó, mà nó tìm thấy người thật sự yêu thương mình. Lòng can đảm muốn yêu thương và được yêu thương đã mang đến cho Edward cái kết đầy ngọt ngào. Cậu cũng như vậy!

Chúng ta hãy cứ thử hỏi nhé, nếu Edward không nằm ở dưới đáy biển sâu, nó đã chẳng bao giờ gặp được người đánh cá. Nếu Edward không lưu lạc nơi bãi rác, có thể nó đã chẳng kết bạn được cùng chàng trai lang thang tên Bull...

Chúng ta thường luôn có xu hướng thích phức tạp hóa quá trình trưởng thành của mình, và rồi chúng ta bị chính mình đè bẹp dí trong cái hố sâu chúng ta tự vẽ ra, tưởng tượng - xã hội đầy rẫy những bất công, thế là chúng ta phòng bị. Chúng ta đâu hay, phải đi qua bất công và sự xấu xí, chúng ta mới hiểu được hạnh phúc lẫn cái đẹp hiện diện ở ngay phía đằng sau.

Mỗi một số phận được tạo ra, với những truân chuyên trong câu chuyện của mình, tôi tin là đều đã có sắp đặt. Sắp đặt để kiểm tra tôi, kiểm tra cậu, và cả đâu đó những người ngoài kia, xem liệu chúng ta đã biết trân trọng cuộc đời mình hay chưa, xem liệu chúng ta xứng đáng được ở bên ai khác?

Ai cũng bởi vì rất yêu quý gia đình của mình mà chọn cố gắng? Cũng vì tin rằng người đến sau sẽ tốt hơn người đến trước mà chấp nhận chờ đợi? Vì yêu thích bản thân mà sống theo ý muốn... Tình yêu đúng là có thể không mang lại những gắn kết bền vững, đôi khi thậm chí nó còn làm cậu thấy mình ít nhiều bị tổn thương, nhưng người ta làm sao có thể sống mà không yêu thương được! Khi mà bởi yêu và do yêu, người ta trở nên mạnh mẽ!

Edward đã luôn nhắc nhở cậu, hãy cứ yêu và tin đi!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top