Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Điểm Đến Cuộc Đời

[BÀI DỰ THI SỐ 192]
Họ tên: Thu Giang
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Điểm đến của cuộc đời - Đặng Hoàng Giang


Thương mến gửi cậu – tớ của những ngày khó khăn đầu đời.

Cuộc sống khó khăn ghê nhỉ, phải không? Xa nhà không dễ chịu, môi trường học tập mới không dễ thích nghi, những người bạn mới kỳ cục sao ấy! Cậu cảm thấy trống rỗng, trống rỗng.

Cậu nhớ những con phố quê nhà, nơi những nhành lá giỏ xuống từng giọt hơi sương, nơi những lá cây rì rào tiếng hát, nơi những con người hào sảng như biển cả muôn trùng. Cậu thấy thủ đô chẳng có gì thú vị, chỉ có khói bụi và những buổi tắc đường triền miên, chỉ có dòng người tấp nập không kịp gửi nhau một lời thăm hỏi, chỉ có những nhà trọ chen nhau ba, bốn, năm người. Cậu thấy nơi này xô bồ quá, chẳng có gì đáng mến! Cậu thấy chương trình học chẳng có gì hấp dẫn, hội trường rộng, giảng viên không gần gũi như các thầy cô trung học phổ thông. Bạn bè tứ xứ tụ lại, người này khiến cậu không thích, người kia khiến cậu không vừa lòng. Chẳng có gì trọn vẹn ở xứ này…

Nhưng cậu biết không, trong “Điểm đến của cuộc đời”, tác giả Đặng Hoàng Giang đã dẫn tớ đi cùng hành trình của những người cận tử - đúng vậy, những người chẳng mấy chốc sẽ phải từ biệt cuộc đời. Có điều gì tồi tệ hơn việc bị căn bệnh ung thư phán án tử hình khi cuộc đời còn đương đẹp quá, tươi quá, lộng lẫy quá.

Ung thư đã đưa Nam khỏi cuộc đời Hà – cướp đứa con trai yêu dấu từ tay một người mẹ coi con như cả cuộc sống. Ung thư đã cướp Liên khỏi đời mình – cuộc đời như mộng cô đã dùng hết sức bình sinh để có được. Ung thư đã cướp Vân khỏi những yêu thương từ cuộc sống ban tặng. Ung thư đi qua. Và dường như chẳng để lại điều gì dễ chịu.

Nhưng cậu biết không, thời khắc bản án tử gieo xuống đầu họ, cuộc sống đã quyết định bù đắp cho họ những điều tuyệt diệu khác. Vì kề cận với cái chết, họ nhận ra ý nghĩa của cuộc sống, vì kề cận với cái chết, họ nhận ra cái giá của thương yêu, vì kề cận với cái chết, họ nhận ra thời gian và tuổi trẻ không vĩnh hằng.

Vì Thần Chết đã cướp đi người thân yêu, họ bỗng muốn trao đi những điều tốt đẹp, san sẻ cùng những người phải chịu nỗi mất mát giống mình. Vì Thần Chết đã đứng ngay kia, nên họ bỗng muốn làm những điều thật khác. Họ không muốn cuộc đời trôi và trôi mãi như một dòng chảy vô tri.

Cậu biết không, trong thời khắc tuyệt vọng nhất của cuộc đời, tớ đã thấy họ nở rộ như một đóa hoa (mượn ý của Trịnh Công Sơn). Vào thời khắc phải giãy dụa giữa sự sống và cái chết, họ vẫn tặng tớ - một độc giả sau trang sách – một nụ cười, một trái tim quả cảm, một tâm hồn kiên cường. Họ chấp nhận số phận nhưng không cam chịu số phận, họ mang ung thư đi cùng mình, cùng làm những điều đẹp hơn để gửi lại đời. Cái sống và cái chết mong manh, trong thoáng chốc, nó chỉ ngắn ngủi bằng một lời thông báo của bác sĩ. Nhưng những thông điệp mà họ gửi lại đời này, cậu biết không, tớ tin rằng sẽ còn mãi ý nghĩa.

“Điểm đến của cuộc đời” đã dẫn tớ đến thăm Hà và Nam, đến thăm Liên và gặp gỡ Vân, những con người đã bị cuộc sống thử thách và đã vượt qua hết thảy thách thức. Đó là những con người đẹp nhất.

Cậu biết không, khi thấy họ bản lĩnh như thế vào thời kỳ đen tối nhất của cuộc đời, tớ bỗng dưng tự ngẫm mình – cũng tức là về cậu nữa. Tớ không trách mình vô dụng hay yếu đuối, tớ không trách mình kêu ca phàn nàn quá nhiều. Tớ chỉ hỏi mình, sao không gom những niềm vui từ những điều tồi tệ đó, sao không góp nhặt những điều tốt đẹp giữa cuộc sống bộn bề gian khó này. Bởi vì, tớ chỉ có một cuộc đời thôi. Bởi vì, tớ chỉ có một cuộc đời ngắn ngủi thôi. Bởi vì, tớ chỉ có một cuộc đời ngắn ngủi và trộn lẫn những thăng trầm mà thôi.

Cuộc sống của ai rồi cũng sẽ kết thúc, người ta vĩnh viễn không hiểu được sự mong manh của đời người cho đến khi họ tiếp cận với cái chết. Chúng ta không bất tử, để chúng ta còn tìm cho cuộc sống hữu hạn của mình một ý nghĩa, để chúng ta còn biết yêu, biết trân quý từng khoảnh khắc của đời người. Trong cuộc sống ngắn ngủi này, ta sai và trả giá, ta yêu và được yêu, ta trải qua những điều thật tệ và cả những điều thật đẹp. Bởi vì cuộc sống là vậy mà, cậu hiểu không?

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top