Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Mặc Kệ Thiên Hạ, Sống Như Người Nhật

[BÀI DỰ THI SỐ 157]
Họ tên: Nguyễn Thị Hương
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: "Mặc kệ thiên hạ - sống như người Nhật" của tác giả Mari Tamagawa


Gửi cậu của những năm tháng vờ như rất ổn!

Tớ biết, cậu khi ấy mạnh mẽ biết bao nhiêu, kiên cường đến mức nào...
Tớ cũng biết, là cậu cố chịu đựng, là cậu cố tỏ ra rằng mình ổn. Người khác vô tâm với cậu, cậu vẫn mặc sức hết mình vì họ, việc nhạy cảm khiến cậu trở thành người tinh tế nhưng chính điều ấy họ lại làm đau cậu, tưởng như vô tình, cậu tổn thương.
Tớ nhớ cậu có khi từng viết

"Nếu tôi có thể không còn tồn tại, để cuộc sống bình lặng, tôi sẽ làm thế.
Nếu tôi có thể không còn tồn tại, để họ không phải cãi vã vì được mất, vì bênh vực, vì đúng sai, tôi sẽ làm thế".
Cậu đôi khi lại tự làm đau bản thân, ghét bỏ chính mình, tớ thấy cậu khóc, khóc rất nhiều, nhưng tuyệt nhiên chẳng người ngoài nào có thể thấy điều ấy.

Rồi, đột nhiên, tớ thấy cậu chẳng còn khóc vì đau buồn tổn thương mất mát nữa, tớ bắt đầu sợ, thực rất sợ, cậu bắt đầu nói những lời tưởng như sẽ đi rất xa, tớ sợ cậu sẽ dừng lại ở chốn nào đó, sợ cậu chẳng còn mạnh mẽ mà trở nên yếu lòng. Cậu lại lần nữa tự vực dậy chính mình và bắt đầu đọc sách, cuốn sách đầu đời "Mặc kệ thiên hạ - sống như người Nhật" của tác giả Mari Tamagawa thực sự đã vực dậy một con người mang trong mình nỗi đau về sự trầm cảm, nghĩ rằng sao mình không thể đọc nó sớm hơn, rằng ước gì hai người họ có thể đọc được nó để mọi chuyện không chỉ còn là mất mát như bây giờ "Khi mùa đông lạnh lẽo vừa qua đi, mùa xuân ấm áp sẽ đến. Giây phút bạn chấp nhận từ bỏ và gạt đi ý kiến của người khác, sống bằng chính kiến của bản thân sẽ là thời điểm bạn thấy tâm hồn mình thanh thản". Cuốn sách khiến cậu thấu hiểu chính mình, quan tâm tới cảm giác của bản thân, để thay đổi cách sống, ta cần phải tách mình ra khỏi suy nghĩ của mọi người, từ bỏ lối sống theo quan điểm của người khác, tìm kiếm những điều tốt đẹp ý nghĩa trong cuộc sống. Cảm ơn cậu vì vẫn luôn mạnh mẽ như vậy. Hi vọng cậu của mười năm, hai mươi năm sau đọc lại những dòng này cũng đừng khóc, tớ đã có thể thấy nước mắt của cậu rơi trên gò má rồi kìa, đừng khóc, vì tớ của ngày hôm nay biết ơn cậu, tự hào về cậu.

Tớ từng đọc ở đâu đó rằng thời gian là có hạn, vậy nên đừng phí phạm cuộc đời của mình mà sống cuộc đời của người khác, vậy nên mong rằng tớ của quá khứ, tớ của hiện tại, tương lai và cả bạn nữa, hãy sống thật trọn vẹn, thật hạnh phúc, thật khỏe mạnh, để trên đời này không còn thứ gì mang tên "đau khổ" nữa.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top