Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Mỗi Lần Vấp Ngã Là Một Lần Trưởng Thành
[BÀI DỰ THI 153]
Họ tên: Huỳnh Châu Giang
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Mỗi lần vấp ngã là một lần trưởng thành - Liêu Trí Phong
21:09 09/09/2019
Đôi lời viết cho Châu Giang của một năm về trước,
Đã bao giờ, cậu từng dành cho mình một khoảng thời gian và không gian đủ tĩnh lặng, để ngồi xuống, nhìn lại bản thân mình và tự hỏi mình là ai? Tôi là cơn gió bay ngang qua bầu trời, khi tôi là cơn mưa mát lành cho những vùng khô cằn sỏi đá? “Tôi là ai?” có khi lại là một câu hỏi bỏ ngỏ, bởi lẽ, tớ không biết mình là ai và cũng chẳng thể “định vị” được mình trên thế giới rộng lớn này, tớ xoay vòng với những câu hỏi mà cuộc đời đưa ra cho tớ. Nhiều lần tớ vấp ngã, tớ đã rất thất vọng về bản thân và sau đó, tớ đọc được được một cuốn sách: “Mỗi lần vấp ngã là một lần trưởng thành” và nó đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ của bản thân tớ.
“Tôi
là ai?”
Ở những ngày chập choạng của độ tuổi mới lớn, tớ bỗng nhiên thảng thốt khi được hỏi một câu như thế. Công cuộc tìm kiếm bản thân của tớ dường như hoàn toàn bế tắc vì tôi mãi chẳng thể tìm được một câu trả lời hoàn hảo cho riêng mình. Tớ nhận ra mọi thứ xung quanh bắt đầu thay đổi. Không còn là những bài học nhẹ nhàng của những năm tháng cấp 1, cấp 2, không còn là những cuộc vui chơi hằng giờ với những người bạn trong xóm,thay vào đó, tớ phải đối mặt với hàng tá kiến thức khổng lồ của năm lớp 11, tớ có hàng đống “sợi dây” vấn đề chồng chéo lên nhau tạo thành những nút thắt rối rắm mà một đứa ngốc nghếch như tớ chẳng thể gỡ được. Thậm chí, tớ còn không được vùng vẫy trong cuộc sống của chính mình.
Nhớ một năm về trước, cậu vẫn còn là một con bé lúc nào cũng lạc quan, vui vẻ, hay cười. Tớ biết cậu luôn lo sợ việc phải lớn lên vì cậu nghĩ nếu lớn rồi thì cậu sẽ phải đối mặt với cuộc sống ngoài kia, một cuộc sống không hề như cậu tưởng tượng. Tớ đã cố gắng giúp cậu bám lấy những suy nghĩ đó cho đến tận bây giờ, nhưng rồi, cũng đã đến lúc, ta phải trưởng thành.
Tớ sẽ kể cho cậu nghe về ta của bây giờ:
.Tớ bắt đầu đưa ra những quyết định của chính mình mà không phụ thuộc vào người khác, nhưng những quyết định đó đều là sai lầm và đi chệch những dự đoán của mình.
.Tớ có những mối quan hệ tốt đẹp, tưởng chừng như chẳng có gì chia cắt được, nhưng rồi, vì những lý do nhỏ nhặt, vì những cái tôi cá nhân quá lớn, chúng tớ không còn gặp mặt nhau nữa.
.Tớ có những cơ hội mà cậu đã từng mơ ước có được, và sau đó, vì sự không cố gắng của bản thân, ta đã mất đi cơ hội đó mãi mãi.
[...]
Tớ buồn bã, chán ghét bản thân, chán ghét thực tại, những suy nghĩ tiêu cực cứ như những sợi dây vô hình buộc chặt lấy tớ, chẳng thể dứt được. Những ngày qua ngày, tớ lớn lên đồng nghĩa với việc tôi có thêm nhiều trải nghiệm và những trải nghiệm đó đã giúp tôi nhận ra nhiều thứ. Tớ giờ đã biết rằng mọi thứ trên cuộc đời này luôn luôn thay đổi và việc của chúng ta là phải biết chấp nhận chúng.
Người ta vẫn thường hay nói mỗi lần vấp ngã là mỗi lần đau, nhưng liệu sẽ có bao nhiêu biết đứng lên sau những lần vấp ngã ấy? Cậu có nghĩ rằng tớ của bây giờ sẽ đủ mạnh mẽ và dũng cảm để bước tiếp hay là, tớ vẫn còn là một con bé rụt rè của ngày xưa, lúc nào cũng tự để mình trong cái vỏ bọc đầy sự tự ti ngày trước?
“Vấp ngã và thất bại là chuyện thường tình trong cuộc sống.”
Những dòng chữ trong sách như cuốn tớ vào từng câu chuyện, những triết lí tưởng chừng như đơn giản nhưng hóa ra lại ẩn chứa những ý nghĩa vô cùng sâu sắc mà tác giả muốn gửi đến ta, đôi lúc tớ nghĩ rằng không biết có khi nào nó lại dành cho tớ hay không nữa?
Cậu biết không, “Cuộc đời không phải lúc nào cũng bằng phẳng, giá trị của cuộc sống lại luôn ẩn chứa trong thất bại.” Vì vậy, đừng nản lòng khi cậu vấp ngã, hãy luôn nhớ lí do khiến cậu bắt đầu, và cậu sẽ tìm thấy tớ, luôn lạc quan và vui vẻ ở ngay đây, cậu nhé!
Nếu như được một lần hỏi lại, tôi là ai, thì tớ sẽ trả lời rằng: TÔI KHÔNG LÀ AI CẢ, bởi lẽ, tớ vẫn sẽ đặt một dấu chấm lửng cho câu chuyện về hành trình đi tìm bản thân của riêng mình,để rồi vào một ngày đẹp trời khác, tớ sẽ viết tiếp nó và kể cho cậu nghe bằng những gì tớ đã, đang và sắp sửa trải qua...
tớ, 19/9/2019.
Tái bút: Mình viết bức thư này vào một buổi tối nọ của tháng 9, khi ngoài trời vẫn còn vướng bận những hạt mưa dông. Hóa ra, con người mình vẫn còn nhiều thứ mà mình chẳng thể tìm hiểu hết được cho đến khi mình có thời gian ngồi lại để lắng nghe chính mình. Cảm ơn cuộc sống đã cho mình những lần được vấp ngã. Và cảm ơn bản thân lại một lần nữa đứng lên sau những vấp ngã đó, để trưởng thành.