Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Ông Già Và Biển Cả

BÀI DỰ THI 59:
Họ tên: Thecrab
Cuốn sách: Ông già và biển cả - Ernest Hemingway
-----------
Đôi khi một năm qua đi không đáp lại con người ta bằng những thành tựu, những câu trả lời rõ ràng mà chỉ là những nấc thang để tiếp tục những điều dang dở và vô vàn câu hỏi. Nếu được gửi những gì mình có được sau một năm vào một cuốn sách, thì có lẽ mình sẽ gửi vô số câu hỏi của một con người tuổi 17 vào quyển sách “Ông già và biển cả” và Ernest Hemingway.

Tại sao mình lại chọn quyển sách đó nhỉ? Nó có quá lớn lao so với những câu hỏi của một cậu bé tuổi 17 hay không? Mình chỉ đơn giản lựa chọn quyển sách vì tình cảnh bản thân bây giờ thật giống với lúc mình vừa mới hoàn thành quyển sách.

Dù chỉ xoay quanh chuyện ông lão thất bại trong một cuộc đánh cá, nhưng quyển sách đã khơi gợi nên trong mình rất nhiều câu hỏi:

- Liệu ta có phải cô đơn khi về già không?
- Liệu con người có thể sống hòa hợp với thiên nhiên không?
- Chỉ tình yêu thiên nhiên có đủ để cứu lấy con người, cứu lấy lòng tham của con người? - - - Tại sao ông lão lại phải đuổi theo con cá kiếm lớn đến như thế? Chẳng phải những con cá nhỏ đã đủ để ông kiếm sống rồi sao?
- Có chăng con người ta bị thu hút bởi những vẻ đẹp lớn lao, bởi khao khát chinh phục những thứ kỳ vĩ?
- Thiên nhiên cho con người rất nhiều, con người phải biết ơn thiên nhiên chứ nhỉ? Nhưng thiên nhiên cũng gây ra rất nhiều thảm họa, nhưng con người cũng không thể thù hận tự nhiên được? Hay chính con người là căn nguyên của mọi cơn “giận dữ” của tự nhiên?
- Và ông lão cố gắng bắt bằng được con cá kiếm chỉ vì nó thật đẹp, thật lớn lao thôi sao? Liệu ông có thật sự quan tâm đến những lợi nhuận mà ông sẽ kiếm được từ con cá đó?
- Sao ông lão có thể thảnh thơi chìm vào giấc ngủ khi tất cả những gì còn lại sau một hành trình gian nan chỉ là một bộ xương cá trắng toát lên những nỗi buồn vô tận? Hay có chăng chỉ cần có được thành tựu thì con người ta đã thành công rồi, không cần thiết thành tựu đó phải tồn tại bền lâu?
- Vậy thành công là gì, thất bại thật sự là gì? Liệu ông lão thành công hay thất bại?
- So với Trái Đất này, thiên nhiên này, con người thật nhỏ nhoi? Tuổi già, sự hữu hạn rốt cuộc là một món quà hay lời nguyền của cuộc sống? Nó có khiến mọi giây phút ta sống đều có ý nghĩa hay tạo ra những nỗi buồn từ những giới hạn mà ta không vượt qua được?

Và vô số câu hỏi khác nữa, rất nhiều, rất nhiều câu hỏi nữa dành cho chính bản thân mình:

- Đối với mình, thành công là gì, thất bại là gì?
- Liệu mình có đủ bản lĩnh để theo đuổi đam mê?
- Liệu mình sẽ có người yêu chứ?
- Hay mình sẽ cô đơn tới già?
- Có thật sự là cứ cố gắng là sẽ có tất cả?
- Đôi lúc, chọn buông bỏ hay tiếp tục theo đuổi thứ gì đó? Điều nào mới đúng?
- Liệu mình có vượt qua được những giới hạn của bản thân?
- À mà có cần thiết phải vượt qua những giới hạn đó không?
- Liệu những chọn lựa của mình bây giờ có thật sự đúng đắn?

…. Và cứ thế những câu hỏi cứ liên tục trồi lên. Nếu như cứ viết tiếp thì mình sẽ chẳng bao giờ hoàn thành bài này mất. Tuổi 17 không đến với mình bằng những câu trả lời rõ ràng, mà bằng vô số những câu hỏi như thế.

Có lẽ có một quyển sách như thế để cất lại những câu hỏi cũng là một cách để thư giãn đầu óc, và cũng là một lời nhắc nhở mình phải bắt đầu tìm kiếm câu trả lời. Mỗi người sẽ có một câu trả lời khác nhau và đúng-sai trên cuộc sống này quả thật quá mơ hồ, và nó khiến hành trình này trở nên khó khăn rất nhiều. Song, mình vẫn phải tìm kiếm câu trả lời. Có chăng vì nó là một phần tất yếu, khách quan cuộc sống? Có chăng có những câu hỏi thế này mới khiến cuộc sống thú vị và bí ẩn hơn rất nhiều?

Chốt lại cuối bài vẫn là một câu hỏi…

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top