Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Sẽ Có Cách Đừng Lo

[BÀI DỰ THI 140]
Họ tên: Ánh Tuyết
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Sẽ có cách, đừng lo - Tuệ Nghi


Chào cậu, cô bé của tớ năm16 tuổi!

Cậu nhận được bức thư này lúc nào nhỉ? Tớ cũng không biết nữa và chắc cậu đang thắc mắc tớ là ai phải không? Xin chào, tớ là cậu của năm 17 tuổi, hôm nay tớ muốn kể cho cậu nghe về những thay đổi của" chính cậu" sau một năm nhé!

Một năm có lẽ là quãng thời gian không nhiều, nhưng "tớ của hiện tại " có lẽ đã trưởng thành hơn nhiều so với "tớ của trước đây". Cậu còn nhớ những biến cố năm đó không nhỉ? Những khó khăn, chênh vênh của tuổi 16, cả những nổi buồn không gọi thành tên và những rung cảm đầu đời. Giữa những đống hỗn loạn ấy, cậu đã đọc" Sẽ có cách đừng lo" của nữ danh nhân trẻ Tuệ Nghi, chính những câu chuyện đời thường của chị ấy đã tạo nên tớ của hiện tại. Tớ còn nhớ cậu lúc đó giống như một đứa trẻ mang trong lòng những nỗi buồn vu vơ, cậu lúc đó rất lười đọc sách, thấy chữ là ngán, suốt ngày chỉ ru rú xem phim ảo tưởng mình trở thành một nữ chính kiêu ngạo xinh đẹp nhưng khi về với thực tại với những khó khăn, nỗi buồn thì lại chênh vênh, lạc lõng.

Người ta hay nói, chúng ta chỉ trưởng thành trong ba trường hợp và một trong số đó là lúc ta đọc được một cuốn sách hay. Vậy nên lúc cậu đọc được cuốn "Sẽ có cách đừng lo" chính là bước ngoặt thay đổi cậu, từ cô bé vô tư, vô lo, vô nghĩ trở thành" tớ của hiện tại"- mạnh mẽ và bình thản hơn. Cuộc đời chúng ta luôn phải đua với thời gian, có biết bao lần phải cắn chặt răng xông lên phía trước cầu nguyện có thể chạy thắng thời gian để gặp lại người mà cuộc đời mình đã từng từ bỏ và rồi lúc mất đi hết sức lực cũng phải gục ngã, òa khóc thật to như một đứa trẻ.

Dù lúc đó không được như mộng tưởng nhưng chẳng cậu còn cả tương lai để thử đó sao, "thử và đúng" hay " thử rồi sai" quan trọng chi khi cậu đã dám THỬ. Cậu là một, là duy nhất đâu nhất thiết phải giồng mình để trở thành một Tiểu Long Nữ xinh đẹp, tài giỏi hay một Sở Kiều khí phách, hiên ngang kia chứ.

Và cuối cùng tớ muốn nói cảm ơn cậu năm đó đã không gục ngã, đã không nản lòng, đã dám đứng dậy và bước tiếp, cảm ơn cả những vất ngã của tuổi 16, những khó khăn chênh vênh năm đó! Cũng cảm ơn chàng trai năm đó tớ đã từng nỗ lực theo đuổi đã tạo nên "tôi của hiện tại" hoàn hảo và tốt đẹp hơn "tôi của trước kia". Mong cậu trong những năm tháng còn lại, sẽ có một thanh xuân tươi đẹp làm điều mình thấy hạnh phúc , tiếp tục tham gia vào các Câu Lạc Bộ tình nguyện đem lòng nhiệt huyết và lan truyền cảm hứng của mình tới thật nhiều người nhé! Hi vọng cậu có thể vì chính mình mà không ngừng nổ lực, cố gắng, trở thành phiên-bản-tốt-nhất-của chính mình như cách mà cô gái nhỏ Tuệ Nghi đã làm - lập nghiệp giữa mảnh đát Sài Gòn với hai bàn tay trắng . Đừng lo, mọi chuyện rồi sẽ có cách - CÔ BÉ CỦA TÔI

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top