Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Tại Sao Chúng Ta Không Hạnh Phúc?

[BÀI DỰ THI SỐ 187]
Họ tên: Phan Ngọc Ánh
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Tại sao chúng ta không hạnh phúc - Phi Tuyết


TẠI SAO CHÚNG TA KHÔNG HẠNH PHÚC

Ngồi vào bàn, cột cao tóc, bật chút nhạc, tôi viết vài dòng gửi em.

Gửi Em, người bạn của ngày hôm qua,
cho phép tôi gọi em như vậy nhé, vì đã bao lần tôi muốn gặp em để kể em nghe đôi điều, nhưng rồi lại để bộn bề cuốn trôi mất.

Em còn nhớ lần mình cùng đọc tác phẩm “Tại sao chúng ta không hạnh phúc” của chị Phi Tuyết không? Mới đó mà đã hơn nửa năm rồi, có lẽ em vẫn lưu lại cảm giác đặc biệt trong tâm hồn khi đó. Còn tôi, hôm nay tôi sẽ kể cho em về những xúc cảm đã theo tôi từ khi bắt đầu đọc cuốn sách cho tới tận bây giờ.

Tôi đã như người mộng du tìm được lối đi cho mình khi bắt đầu chạm vào những trang sách.

Một vài khoảnh khắc làm tôi lại nhớ tới những ngày đầu đặt chân xuống Sài Gòn. Khi ấy, bước đi giữa thành phố hoa lệ, tôi luôn ước có ai đó hãy đến bên mình, nói với mình rằng, đừng lo sợ xung quanh nữa, hãy nghe theo trái tim của mình đi.

Nhưng tôi của hôm nay đã khác em à, tôi đã và đang dám làm những điều mà trái tim mình luôn hằng mong muốn. Tôi tập bỏ qua mọi thứ ở ngoài tai, vì nghĩ khác người chưa chắc đã là lệch lạc, chống lại đám đông chưa chắc đã là sai. Mỗi lần trao cho trái tim cơ hội lên tiếng là một lần tôi dũng cảm mở lòng để cảm nhận rõ nét nhất thế giới xung quanh mình. À thì ra mọi thứ chẳng hề đáng sợ như tôi nghĩ, chẳng có ai phán xét tôi cả, chẳng có cặp mắt nào nhìn theo tôi như tôi vẫn hằng lo sợ, có chăng chỉ là chính tôi đang phán xét tôi mà thôi.

Cuốn sách còn chỉ cho tôi thấy rằng, chúng ta đang sống trong một thế kỉ mới, thế kỉ của sự tự do và sáng tạo, đó là lí vì sao em và tôi dễ dàng tìm thấy những người trẻ sẵn sàng vì đam mê mà bỏ qua định kiến xã hội. Sự tiên phong của họ như một làn sóng mới có sức ảnh hưởng không hề nhỏ tới suy nghĩ của chúng ta. Họ chứng minh được, rằng, có thực sự hạnh phúc phải đo bằng vật chất, thành công có phải bắt buộc đo bằng lợi nhuận, hay giá trị của một con người có phải đo bằng số thành tựu họ đạt được? Tôi suy nghĩ rất nhiều về những thứ đã trải qua, suy nghĩ bằng cách không gắn những định kiến vào chúng nữa, và rồi tôi thấy hạnh phúc là những thứ thật đơn giản.

Chuyện học hành, các mối quan hệ, hay thậm chí là chuyện tình cảm đã làm tôi có lúc từng mong mình được sinh ra ở một môi trường tốt hơn, có một cơ hội tốt hơn, gặp được một người tốt hơn để mọi chuyện sẽ khác đi. Nhưng, sự thật là môi trường tốt nhất, cơ hội tốt nhất, cũng như là người đồng hành tốt nhất chính là những gì mà tôi đang có. Mọi thứ xảy ra trên đời này đều có lí do của nó, nên trước nhất, tôi cần mở lòng, cần chấp nhận, cần tin tưởng bản thân mình để cảm nhận được hiện tại chính là điều tốt nhất mà tôi xứng đáng nhận được. Cũng như trong tiếng Anh, "present" vừa có nghĩa là hiện tại, cũng vừa có nghĩa là món quà, vì hiện tại chính là món quà vô giá nhất.

Dạo gần đây, thi thoảng tôi vẫn buồn, vẫn thất vọng vì những thứ mình còn chưa làm được. Nhưng tôi đã chọn cách bước tiếp cùng hiện tại thay vì cố gắng rũ bỏ như trước đây. Tôi yêu những người ở bên cạnh mình, yêu những thứ tôi có tại thời điểm này, tất cả đều giúp tôi nhớ rằng mình là ai, mình như thế nào. Mỗi người sinh ra đều có một xuất phát điểm khác nhau, điều quan trọng nhất không phải họ chạy được bao xa so với người khác, mà là qua mỗi ngày họ có tiến về phía trước bước nào không. Nhờ Em ở lại lưu giữ những nỗi buồn và niềm vui đã qua, tôi phải bước tiếp trên chặng đường tập làm người lớn này rồi, nhưng tôi sẽ luôn cố gắng để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, của chúng ta.
Cũng như xương rồng, vốn sinh ra ở cát, khắc nghiệt nhưng vẫn không ngừng nở hoa.

Sài Gòn, ngày...tháng...năm….
Thương mến.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top