Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Trái Tim Sư Tử

[BÀI DỰ THI 139]
Họ tên: Thảo Ngân
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Trái tim sư tử - Nguyễn Ngọc Thạch


Chào em, cô gái tuổi 15!

Ngày hôm qua chị vừa đi phỏng vấn CLB ở trường, nhưng đến bây giờ, câu hỏi vẫn luôn làm cho chị phải suy nghĩ là chị hãy so sánh bản thân chị lúc 18 với bản thân lúc 15 tuổi. Hai từ ngắn gọn để diễn tả hai con người này chắc có lẽ là “Trưởng thành”. Dĩ nhiên, em sẽ phải lớn lên, phải suy nghĩ chín chắn. Ở một môi trường hoàn toàn mới, em phải trưởng thành để có thể thích nghi với cuộc sống mới chứ! Tuy nhiên, chị phải cảm ơn em lúc 15 tuổi, đã không ngừng đọc sách, không ngừng học hỏi để làm nên con người chị bây giờ. Và cũng phải cảm ơn em, cảm ơn người chị của chị đã “vô tình” khiến em lúc đó đọc được quyển “Trái tim sư tử”, là một câu chuyện tự sự của Nguyễn Ngọc Tâm được tác giả Nguyễn Ngọc Thạch chuyển ngữ, đã làm thay đổi thế giới quan của chị rất nhiều, và cũng là quyển sách khiến chị trưởng thành hơn, chín chắn hơn.

Nếu chị nhớ không sai thì em của tuổi 15 vẫn còn là một cô bé nổi loạn lắm. Em làm những thứ mà em thích, cuộc sống của em gói gọn trong cái nơi em ở. Em chưa từng, chưa thực sự quan tâm đến cảm xúc của người khác cũng như chưa từng quan tâm đến bản thân của tương lai, là ai và ở đâu. Nhưng có lẽ em của tuổi 15 thật may mắn khi đọc được quyển sách “Trái tim sư tử”. Lúc đó em cũng hạnh phúc như chị lúc này phải không nhỉ? Lần đầu em thấy có người vượt lên định kiến của xã hội để sống trọn với đam mê của mình. Em của lúc đó cũng bắt đầu tìm kiếm đam mê của mình, phải không nào? Để chị nhớ xem, em thích viết, em thích trở thành một người truyền cảm hứng cũng lại thích làm công việc liên quan đến marketing.

Tóm lại là em thích nhiều thứ lắm. Nhưng chị vẫn luôn nuông chiều, vẫn luôn cố gắng thực hiện các sở thích đó của em. Chị chưa thể gọi là đam mê, bởi vì em vẫn thiếu lửa, vẫn chưa sẵn sàng vì nó mà có thể làm mọi chuyện. Đôi lúc chị bị mất phương hướng, vẫn trong cái suy nghĩ về tương lai của mình, nhưng thật may, “Trái tim sư tử” lại khiến chị quay về sở thích của mình. Chị bắt đầu tìm hiểu về marketing, về content tuy chị không phải là sinh viên kinh tế. Chị cũng viết nhiều hơn, viết về cảm xúc của mình, về những điều mình cảm nhận từ cuộc sống. Từ khi đọc “Trái tim sư tử”, thế giới của chị cũng rộng lớn, bao la hơn rất nhiều em nhỉ. Thế giới của em lúc đó không còn là ở cái thị trấn nhỏ bé ngày ngày chỉ có chuyện ăn học và chơi đùa cùng lũ trẻ con trong xóm nữa rồi. Em muốn mình một ngày nào đó cũng có thể vươn ra thế giới, trở thành một công dân toàn cầu để có thể đi nhiều nước, tiếp xúc với nhiều nên văn minh trên thế giới hơn. Có lẽ vì vậy mà chị có động lực để học một thứ tiếng mới lạ, ít người học.

Chị luôn có niềm tin là em luôn luôn ủng hộ quyết định của chị. À, từ lúc đọc “Trái tim sư tử” em còn biết thấu cảm, biết suy nghĩ cho người khác nhiều hơn. Em biết những con người LGBTQ+ cũng giống như bao người, họ không phải là một thứ bệnh, một cái gì đó ghê tởm mà mọi người vẫn thường suy nghĩ. Đôi lúc họ lại là những con người kiên cường, dám sống thật với bản thân, dám công khai mình là ngươi đồng tính. Em lại biết suy nghĩ cho người khác nhiều hơn, không còn là một cô bé chỉ thích làm những điều mình muốn nữa rồi.

Chị 18 tuổi là sinh viên năm nhất. Chị trưởng thành hơn cô gái của chị lúc 15 rất nhiều. Đôi lúc chị của bây giờ không giống như những gì em mong muốn, nhưng chắc chắn em sẽ không thất vọng về chị, thật đấy. Chị vẫn cố gắng sống tốt hơn em lúc đó, cố gắng theo đuổi những sở thích của chúng mình.

Chị bây giờ dám trải nghiệm nhiều hơn, dám làm nhiều việc hơn rồi. Bởi những câu nói trong quyển sách đó vẫn luôn là động lực để chị khám phá thế giới, bởi Nguyễn Ngọc Thạch có viết “Đừng sống tầm thường như họ muốn, hãy phi thường theo cách riêng của bạn”. Chị vẫn luôn mình có một cuộc sống không tầm thường, tẻ nhạt. Chị muốn chị là một con người phi thường, là một người không ai khác ngoài chị. Mong em sẽ luôn ủng hộ chị thật nhiều.

Quán cafe cạnh bên lại bật những bài hát lúc đó em thường hay nghe, và chị nghĩ về em của lúc đó, chị của ngày hôm nay.

Em à, chị vẫn luôn muốn cảm ơn em của tuổi 15. Bởi vì em tuổi 15 nên mới có chị ngày hôm nay. Cuối cùng chị cũng chỉ mong chúng ta có thể cháy với đam mê của mình cũng như sống thật tốt trên chặng đường tiếp theo.

Yêu em thật nhiều.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top