Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Xin Chào, Ngày Xưa Ấy

BÀI DỰ THI 118:
Họ tên: Hồng Hạnh
Cuốn sách: Xin chào, ngày xưa ấy - Bát Nguyệt Trường An
---
Gửi đến cậu trong tương lai,

Không biết rằng, liệu cậu có muốn quay lại quãng thời gian tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân khi ấy hay không?

Bản thân tôi khi viết những dòng này đang ở trong độ tuổi 15, 16. Có lẽ đối với nhiều người, đây là cái tuổi hồn nhiên với biết bao hoài bão và khát vọng. Nhưng đối với tôi, đó lại là điều ngược lại. Bởi, tôi luôn có cảm giác không hài lòng với chính bản thân mình. Không biết vì lý do nào, có thể do một vài khuyết điểm của bản thân, hay cũng chính do sự cầu toàn, kỳ vọng quá lớn….. Vì vậy, tôi chẳng thể nào tìm thấy được niềm vui, sự tự tin và sức sống của tuổi trẻ. Tôi luôn khép mình với những suy nghĩ tiêu cực, cho đến khi bắt gặp bộ tiểu thuyết “Xin chào, ngày xưa ấy” của nhà văn Bát Nguyệt Trường An. Và điều ấy đã thay đổi tôi rất nhiều, giúp tôi tìm lại được niềm vui trong chính cuộc sống hiện tại của mình. Đó chính là lý do tôi chọn “Xin chào, ngày xưa ấy” làm “Lời hồi đáp 2020”.

Bộ tiểu thuyết kể về cuộc đời của nữ chính Dư Châu Châu từ những ngày còn thơ dại cho đến khi trưởng thành.

Tuổi thơ của Dư Châu Châu là một tuổi thơ thiếu vắng bóng hình cha bởi cô là con hoang. Dù bị khinh rẻ từ khi còn nhỏ, Châu Châu vẫn luôn lạc quan, yêu đời mà bỏ ngoài tai những lời đồn thổi khó nghe.

Đọc những chương đầu của truyện, tôi thực sự cảm phục trước cô bạn nhỏ tuổi kiên cường đã vượt qua nghịch cảnh tăm tối ấy. Mà không chỉ vượt qua, cô còn thực sự tỏa sáng trên sân khấu của mình. Chính nghị lực của Dư Châu Châu đã truyền đến cho tôi một sức mạnh to lớn để tiếp tục bước đi trên hành trình đầy chông gai phía trước.

Nhìn lại bản thân, tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trong điều kiện rất tốt. Ấy thế mà tôi còn cảm thấy chán nản, gục ngã trước những chuyện hết sức tầm thường, nhỏ bé. Trái lại, Dư Châu Châu đã không thể vào được trường THCS trọng điểm, nhưng cô không hề bi quan, chán nản mà nỗ lực hết mình, học hành chăm chỉ tại một trường học xa xôi và trở thành một học sinh vô cùng xuất sắc. Nhờ vậy, cô đã thi đỗ vào ngôi trường cấp 3 danh tiếng Chấn Hoa.

Chính suy nghĩ lạc quan, tích cực đã giúp cô vượt qua bao thử thách để đạt được ước mơ, hoài bão của mình. Còn tôi thì chẳng thể hạnh phúc với những suy nghĩ tiêu cực bủa vây. Dường như, nhân vật Dư Châu Châu với bản lĩnh phi thường cùng sức mạnh kiên cường ấy đã thức tỉnh tôi, như thắp cho tôi ánh sáng của niềm tin và hy vọng. Nếu như trước đây, tôi tự dằn vặt bản thân vì mình không hoàn hảo và đổ lỗi cho hoàn cảnh không tốt, thì bây giờ, tôi nhận ra: Hạnh phúc là tự mình đem lại, chứ không phải trông chờ vào sự đổi thay của hoàn cảnh. Qua lăng kính của mỗi người, cuộc sống hiện lên muôn màu, muôn vẻ. Nhưng tựu trung lại, cuộc sống có đẹp, có ý nghĩa hay không chính là phụ thuộc vào cách nghĩ, cách nhìn nhận của chúng ta về cuộc sống của mình.

Ngoài nhân vật Dư Châu Châu, không thể không nhắc đến Lâm Dương- biểu tượng của một tình bạn đẹp, đã để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc. Tình bạn cũng có lúc gặp khó khăn, trắc trở do những hiểu lầm, bồng bột của tuổi trẻ. Có những lúc tưởng chừng như Lâm Dương sẽ rời bỏ cô. Nhưng không, anh vẫn luôn dõi theo cô, che chở và ủng hộ cô vô điều kiện. Có thể nói, Lâm Dương giống như một mặt trời bé nhỏ của riêng Dư Châu Châu, luôn âm thầm sưởi ấm cô giữa thế gian lạnh lẽo.

Đặc biệt, câu nói của Lâm Dương: “Dư Châu Châu, tớ sẽ mãi ở đây, ngay phía sau cậu” khiến tôi bất giác nhận ra cuộc sống hiện tại của mình không thực sự tệ đến thế. Bởi vẫn còn đó rất nhiều người luôn ủng hộ từng bước đi trên con đường của tôi, cũng giống như cái cách mà Lâm Dương dõi theo Dư Châu Châu vậy.

Đọc bộ tiểu thuyết này, có lẽ những người trưởng thành như được sống lại một thời trẻ, nhưng cũng vì vậy mà nuối tiếc khôn nguôi. Nuối tiếc vì đã không sống hết mình, vì đã bỏ lỡ quá nhiều điều khi ấy. Bởi thế, tôi thực sự thấy may mắn khi biết đến “Xin chào, ngày xưa ấy” từ sớm như vậy. Để từ đó mà tôi biết sống tốt hơn, ý nghĩa hơn, để không cảm thấy hối hận khi nghĩ lại, bởi, tuổi thanh xuân một khi đã đi qua sẽ không bao giờ trở lại lần nữa.

Nhắn gửi đến cậu trong tương lai: Hóa ra hạnh phúc không phải ở nơi nào xa xôi mà nằm ngay trong chính hiện tại của chúng ta. Vậy nên, hãy biết trân trọng từng giây phút mình đang sống bên những người thân yêu, cậu nhé!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top