Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Cậu Đã Bao Giờ Nghe Thấy Tiếng Tim Vỡ Ra Chưa?

BÀI DỰ THI 87: CẬU ĐÃ BAO GIỜ NGHE THẤY TIẾNG TIM VỠ RA CHƯA?

Họ tên: Daisy

/Tuổi 17 đến thật, mình chẳng biết là 17 hay 71 nữa. Thế mà chẳng ai ngờ được, một ngày mình biết yêu./

---

Tình yêu là điều diệu kỳ duy nhất có thể nhìn thấy, chạm vào, ôm lấy mà cảm nhận. Yêu là khi bản thân cầm được trên tay một mảnh sao sáng trong dải ngân hà nhưng trong lòng cứ thấp thỏm lo lắng, sợ đến một ngày vì sao ấy sẽ vụt tắt hoặc biến mất. Giống như khoảnh khắc trái tim cứ đập loạn nhịp liên hồi khi bất chợt trông thấy bóng hình của một ai đó, nhưng rồi lại nhói lên vì nhận ra mình chẳng thể chạm tay vào. Sau tất cả, ai trên đời cũng đều xứng đáng được yêu, được thương một cách chân thành, giản dị nhất. Yêu đi vì tim còn đập, yêu đi vì đôi chân còn bước...

Một chuyện tình “chớm nở”. 

Mình là một cô bé mơ mộng, nhạy cảm và suy nghĩ nhiều, đã vậy lại sở hữu làn da nhạy cảm y như tính cách và cặp kính cận tròn dày cộp. Đặc biệt, mình cực kỳ có niềm đam mê với những cuốn sách trinh thám nhưng lại là “nam châm cùng dấu” với tiểu thuyết ngôn tình và những bộ phim “kẹo ngọt”. Mộng mơ thì đúng, nhưng mơ mộng trong sự thực tế thì mới chính xác là mình. Sự thật là mình chẳng tin vào tình yêu đâu. Lúc nào mình cũng giống như một bà cụ non với suy nghĩ thường trực: “Ôi trời, thế nào rồi chẳng chia tay!”. Này, đừng vội nghĩ mình thất tình hết lần này đến lần khác thì mới suy nghĩ vậy. Mình chưa hề có mối tình nào, cho đến khi tuổi 17 ập đến... 

Tuổi 17 đến thật, mình chẳng biết là 17 hay 71 nữa. Tuổi 17 chào mình bằng một tâm hồn già nua “không thiết tha những chuyện tình” và một cái “cột sống gen Z” chính hiệu, lúc nào cũng ê ẩm, ngồi lâu là cứ đấm lưng thùm thụp. Trong khi bạn bè xung quanh say xưa với thời thanh xuân đầy nắng, những mối tình đẹp đẽ, ngây ngô, những cái nắm tay ngại ngùng hay dòng tin nhắn chẳng ngừng trong đêm muộn thì mình, “lòng” vẫn đóng chặt. Bè bạn cứ : “Cốc, cốc, cốc”, “Ai gọi đó”, “Tôi là thỏ, mở lòng đi !” thì mình ngay tức khắc đóng sầm cánh cửa “lòng” vào bằng câu: “Bài tập còn chưa xong, làm gì có thời gian mở lòng cơ chứ !”

Thế mà chẳng ai ngờ được, một ngày mình biết yêu.

Thế mà chẳng ngờ được, một ngày mình lỡ va vào ánh mắt của một anh chàng khối trên, chẳng hiểu sao sự tình cờ gặp lại đến tận mấy lần liền. Xấu hổ nhất là cứ lúc nào đang nhìn bâng quơ sân trường thì chạm ngay phải khuôn mặt của chàng ta, ban đầu chẳng để ý lắm, chỉ nghĩ là vô tình thôi, nhưng bỗng một ngày mình thấy tim mình đập lạ, lạ đến mức mình vô thức đưa tay chạm vào lồng ngực xem có phải tim đang đập thật không. “Ừ,đúng rồi”. Đúng rồi, mình lỡ rơi vào tình yêu mất rồi. 

Thế là từ hôm ấy, mình tự nhiên biến thành người khác. Chẳng còn khô khan xù xì như con khủng long nữa mà lột xác thành một chú mèo “đáng yêu” và “đáng được yêu”. Mình học cách làm bản thân xinh xắn hơn : chăm chút cho làn da nhạy cảm, học cách tết mái tóc ngắn thật gọn gàng, điểm thêm vài chiếc kẹp tóc xinh xinh, quan trọng là luôn vui vẻ, cười nhiều chứ không được cọc cằn như trước. Nụ cười là ngôn ngữ của yêu thương mà. Người ta bảo: “Phải yêu mình rồi mới yêu người”, mình thấy đúng lắm, vậy nên muốn đẹp trong mắt người ta thì phải xinh trong mắt mình đã. Lũ bạn thân thấy thế hơn hở cả ra, cứ cười suốt thôi nên mình thấy vui hơn nhiều. 

Đúng là sức mạnh của tình yêu, bây giờ mình mới hiểu cảm giác vui vẻ, hạnh phúc khi nằm trong chăn, nhắn tin với người mình thích đến sáng, kể cho nhau bao nhiêu là những câu chuyện không đầu không cuối dù mình là đứa chẳng thích nhắn tin chút nào. Đúng là sức mạnh của tình yêu, bây giờ mình mới biết được cảm giác vui sướng khó tả khi có người đưa mình về mỗi buổi chiều muộn thay vì lủi thủi đi bộ một mình. Đúng là sức mạnh của tình yêu, bây giờ mình mới cảm nhận được sự thích thú, niềm háo hức khôn nguôi khi có người sẵn sàng ngồi cả giờ đồng hồ giảng cho mình đống bài tập “khó nhằn”. Đúng là sức mạnh của tình yêu, chỉ cần nhắc đến tên đã thấy vui, nhìn thấy thôi đã mỉm cười. 

 Nhưng cuối cùng trong đầu mình vẫn là một dấu hỏi chấm lớn...Liệu anh ấy có thích mình không nhỉ ? 

Chuyện tình với bố mẹ ?

Bố mẹ mình là những bậc phụ huynh gương mẫu điển hình. Việc học tập của mình được bố mẹ đặc biệt quan tâm và theo sát. Bởi vậy nên lúc nào mình cũng cố gắng hoàn thành tốt việc học hành trên lớp và cả tự học ở nhà. Đặc biệt, bố mẹ mình là những công dân thế hệ 7x, thế hệ bố mẹ tuyệt vời nhất. Mình yêu họ lắm, hầu hết những công việc và lựa chọn của mình từ trước đến giờ đều được bố mẹ ủng hộ và giúp đỡ. Mình cảm thấy may mắn vô cùng vì có phụ huynh vô cùng tâm lý, ân cần theo dõi trên từng bước đường trưởng thành. Thế nhưng, có một thứ mà bố mẹ mình tâm lý nhất, chính là chuyện tình cảm học đường... 

Mẹ mình luôn luôn nhắc mình phải tập trung vào việc học, không được phân tâm và không nên yêu khi còn đi học trong trường phổ thông. Một phần mình hiểu cũng do ảnh hưởng công việc trong nghề bác sĩ, mẹ mình đã từng thăm khám cho những trường hợp có thai, mang bầu khi còn đi học, các bạn ấy còn rất nhỏ, nên tất nhiên mẹ mình không bao giờ muốn mình mắc sai lầm phải trở thành “mẹ” khi chưa thể hiểu làm mẹ là như thế nào. “Trên cuộc đời này, tình yêu là thiêng liêng nhưng hãy yêu khi trái tim và bộ não sẵn sàng. Trái tim để đón nhận những rung động, bộ não để suy nghĩ về trách nhiệm của bản thân trong tình yêu”, mẹ mình đã nói như vậy với mình. Quả thực, mẹ mình không “nghiêm cấm” mình yêu, cũng không biết rằng mình bắt đầu biết yêu, biết có tình cảm với một người nhưng bà luôn hiểu và luôn muốn mình ghi nhớ những điều bà muốn nhắn nhủ trên những bước đường sau này, để mình không bao giờ phải hối hận. 

Từ trước đến giờ “chuyện tình” của mình và bố mẹ rất đẹp, rất ổn nhưng có một điều mình luôn lo sợ và trăn trở rằng chẳng biết bố mẹ có đồng ý không khi mình biết yêu, mình thực sự thấy khó mở lời và ngại ngùng vô cùng, nhưng giờ mình thấy tự tin vào tình cảm “chớm nở” của mình, thấy hạnh phúc vì bố mẹ luôn yêu mình, trân trọng mình và tin tưởng mình trên cả sự tưởng tượng. Thời thanh xuân của mình trọn vẹn, một phần cũng vì chính bố mẹ mang lại cho mình những điều tuyệt vời như thế ! 

...

Tưởng chừng như mình sắp có bạn trai thật, tưởng chừng như mối tình “chớm nở” sẽ nở thành một bông hoa nhỏ thật xinh, thật đẹp, tưởng chừng như mình sẽ có một chuyện tình thời đi học đầy nắng, đầy sắc màu rực rỡ, tưởng chừng như anh chàng khối trên khiến tim mình loạn nhịp trong vô thức sẽ trở thành người mình có thể nắm lấy đôi tay khi buồn, khi mệt mỏi, tưởng chừng như mọi sự xinh đẹp, đáng yêu sẽ trở thành “được yêu”...thì không! Mọi hy vọng và những giấc mơ chấm dứt chỉ bằng một câu tỏ tình ngây ngô, ngu nghếch của mình : 

- Em thực sự...thích anh. Còn anh thì sao ạ...?

- Anh...rất thích chơi với em, ngồi nói chuyện với em rất vui. Nhưng Anh xin lỗi, anh lỡ thích người khác mất rồi...

Cậu đã bao giờ nghe thấy tiếng tim vỡ ra chưa? 

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top