Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Tại Sao Tớ Thích Viết?

 

BÀI DỰ THI 180: TẠI SAO TỚ THÍCH VIẾT? CHỈ VÌ NÓ KHIẾN TỚ CẢM THẤY NHẸ NHÕM

Họ và tên: Tuệ Ưu

/Và vào cái lúc bản thân đi vào bế tắc ấy, tớ tự nhốt mình trong phòng kín, không còn muốn trò chuyện với ai, chính những câu chữ mà bản thân viết ra đã làm bạn và kéo tớ khỏi những u ám, xoa dịu những nỗi đau, an ủi tâm hồn héo mòn đầy rạn nứt này của tớ.../

---

"Tại sao tớ lại viết? 

"Cậu đã từng trải qua cảm giác tuyệt vọng chưa? Đã từng sa vào vũng bùn , hi vọng có người kéo mình lên, nhưng càng chờ, càng thất vọng, càng khiến bản thân tự đắm chìm vào trong đó...

Cậu đã từng viết cho mình lá thư tuyệt mệnh chưa? Kể ra những điều mình nghĩ, những việc mình muốn, những điều đã trải mà đến giờ không thể quên,... Và tự kết liễu chính mình ( dù không thành)...

Còn tớ thì đã,... Và vào cái lúc bản thân đi vào bế tắc ấy, tớ tự nhốt mình trong phòng kín, không còn muốn trò chuyện với ai, chính những câu chữ mà bản thân viết ra đã làm bạn và kéo tớ khỏi những u ám, xoa dịu những nỗi đau, an ủi tâm hồn héo mòn đầy rạn nứt này của tớ..."

 Ấy là những dòng nhật kí, tớ đã viết về những chuyện xảy trong 10 năm này. 10 năm có bao nhiêu dài, có bao nhiêu lâu? Là 3650 ngày, là một phần hai thời gian đó bóng tối bao trùm tớ, là hàng nghìn lần tự hỏi có phải chỉ cần thêm lượng thuốc ngủ nhiều hơn lần trước sẽ là giải thoát, là hàng trăm lần nói với bản thân rồi sẽ tốt hơn; là những dòng chữ viết ra những điều mình giấu kín khiến lòng tớ nhẹ nhàng hơn, là thích thú và kiếm tìm niềm vui trong đó; là khiến một đứa trẻ còn non nớt, mềm yếu, dễ dàng buông tha cuộc sống trở thành một người trẻ kiên cường_ gục ngã rồi đứng lên, gục ngã rồi đứng lên... lật đật luôn vui vẻ. Sẻ chia những điều mình gặp, viết ra những dòng chữ để chúng ta cùng đọc. Dù người đọc ấy, chỉ có cậu và tớ...hay riêng một mình tớ, nhâm nhi những điều cũ... Thì chính tớ cũng rất vui.

Viết là thích, là đam mê? Với tớ được viết là hạnh phúc. Có lẽ những tốt đẹp tớ gặp không nhiều, nên mãi trung thành và muốn ôm trọn những gì mình đã viết.

Có người bảo tớ là cố chấp, sao không làm những điều thực tế hơn! Thực ra họ không biết, cuộc sống này luôn có người đã và đang giống tớ của trước đây. Thực ra họ không hiểu, nhiều người đang vùng vẫy trong chính mình nhưng lại chưa may mắn như tớ, tìm được ánh sáng tiến lên phía trước_ viết với tớ là lối thoát. Và họ cũng chẳng biết, tớ của lúc ấy rất cần một người để lắng nghe. Mẹ khi đó luôn bận rộn, một người bạn chân chính đáng tin để kể những điều mình muốn nói, tớ cũng không có_ thật đáng thương, cũng thật đáng buồn biết bao! Nên giờ tớ đã đi, nghe, kể lại và viết ra những điều buồn ngắn ngủi, để không quên những người bản thân đã gặp ấy. Những buồn đau họ có, tớ để nó nằm lặng im trong con chữ. 

Với tớ viết chính là viết, và tớ mãi luôn là một người viết không hơn. Điều tớ muốn là bằng những dòng văn ngắn ngủi chạm đến trái tim của người khác. Vì đó là điều bản thân muốn, nên tớ nỗ lực nhiều hơn một chút. Đơn thuần là để sau này dù không như mình mong muốn, tớ cũng không hối tiếc khôn nguôi. Để sau này thấy những cố gắng của tớ từng là, biết đâu chạm đến góc nhỏ trong tim cậu thì sao?

Nhìn lại thì, cuộc sống này không hẳn đã tệ như chúng ta nghĩ. Ấm áp vẫn còn nhiều, ít nhất là tớ dành cho cậu, ít nhất là tớ sẽ lắng nghe. Vậy cậu kể tớ nghe được không? Những điều mà cậu gặp phải, những điều cậu từng trải?  "

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top