Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Tạm Biệt Cậu, Người Tôi Yêu

BÀI DỰ THI 166: TẠM BIỆT CẬU, NGƯỜI TÔI YÊU

Họ và tên: An Lạc

/Có những thứ, dù cố tình hay vô tình, nếu đã không  là của mình, mất rồi sẽ không tìm lại được nữa. Tôi sẽ không tìm cậu nữa. Tôi đang sống rất tốt. Chúc cậu cả đời bình an!/

---

- Này, sao lại nghĩ đến cậu ấy nữa rồi?

- Tôi cũng không biết. Có những dòng suy tư, dù đã cố dùng lý trí ngự trị, vẫn không ngăn lại được. Vậy đó.

Cậu ấy là thằng nhóc 15 tuổi cùng lớp, cùng bàn với đôi mắt ôm trọn cả thế giới, nụ cười rực rỡ hơn cả ánh dương. Cứ mỗi giờ ra chơi là bọn trong lớp hết trò đùa, lại hay giỡn tôi là "vợ" của cậu. "Quân đáng ghét! Hơn chục tuổi trẻ trâu chút chít nhăng nhăng nhít nhít yêu đương cái gì?" - Tôi chỉ làm ngơ, thầm chửi chúng nó cho hả dạ như cách chúng nó trêu hai đứa mình. 

Nhưng có lẽ cậu không biết, cũng nhờ có cậu mà những ngày đến trường của tôi không hề tẻ nhạt. Tôi cảm thấy hãnh diện vì là bạn cùng bàn của chàng trai có vẻ toàn diện nhất lớp - đẹp trai, chơi thể thao rất cừ, lại nằm trong đội tuyển học sinh giỏi. Cậu có vẻ lạnh lùng nhưng lại chọc cười tôi không ít: những lúc cậu mắng tôi ngốc khi chơi cờ ca rô toàn để thua cậu, nhiều khi cậu chạy loanh quanh chỉ để giấu chiếc dép quai hậu của tôi hay những lần cậu vẽ nguệch ngoạc mấy con lợn vào vở nháp để chọc tôi điên lên. Rất ít người, bên cạnh bố mẹ và chị gái, có thể khiến tôi tin tưởng bằng lòng nói hết những "biến" trong cuộc sống hàng ngày của mình, nhưng cậu nằm trong số ít đặc biệt kia. Bên cậu, tôi thậm chí chẳng ngần ngại vô tư giãi bày tâm trạng về những chuyện làm tôi không vui, bực mình hay ấm ức. Là cậu, người đã cho một đứa con gái bình thường về mọi mặt như tôi cảm giác tự tin hơn về bản thân mình, cố gắng để đạt hiệu quả "đôi bạn cùng tiến", để mọi người trầm trồ vì sức mạnh phi thường của tôi khi có cậu ở bên. 

Từ khi nào mà cậu đã gieo tương tư cho tôi, để trước khi ngủ tôi đều mong muốn thấy cậu trong giấc mơ, rồi lại trách bản thân mình không giữ được cậu ở lại khi tỉnh dậy? Từ khi nào mà mỗi khi ngồi cạnh bên cậu là mỗi lần tôi thấy mình e thẹn như nàng công chúa nhỏ, ước được cậu chở che, mong thời gian ngừng lại từng phút giây, đóng băng khoảnh khắc bình yên ấy mãi mãi? Từ khi nào mà khi cậu chơi cùng mấy thằng con trai ở sân thể dục, ánh mắt tôi mãi kiếm tìm hình bóng quen thuộc mà không thể rời mắt?... Từ khi nào? Tôi còn chẳng biết nữa mà. 

Thật buồn là hạnh phúc chẳng tày gang, việc giữ cậu như hái sao trên trời vậy. Kể từ khi tôi bất đắc dĩ phải chia xa cậu vì chuyển đến một nơi xa lạ, chúng ta thật sự đã "bước qua đời nhau" sao? Tôi đã rời đi, trong thầm lặng, không một lời thông báo, không một phương thức liên hệ. Tôi tiếc vì chưa một lần nói với cậu rằng cậu rất tuyệt. Giờ chắc cậu cũng đã có bạn cùng bàn mới. Cậu đã quên tôi thật sao?

Đó là tôi của một năm trước, vẫn thỉnh thoảng không ngừng nghĩ tới cậu ấy. Giờ tôi đã là sinh viên đại học, đã trưởng thành rồi, không còn là cô học trò hồn nhiên tuổi 15. Người ở bên tôi khi 15 tuổi, giờ cũng không còn ở bên tôi nữa rồi. Nếu ta gặp lại, liệu cậu có còn nhớ và nhận ra tôi? Nhưng câu trả lời với tôi không quan trọng, chả là gì nữa rồi. Tôi đã thành công xóa nhòa hình bóng của cậu. Tôi của hiện tại, có thể vì một chàng trai khác mà cả ngày vui vẻ, mong ngóng được gặp cậu ấy ngay cả trong giấc mơ. Nhưng dường như, tôi lại sai lầm rồi, tôi cảm nhận được nó và đang dần tự rũ bỏ những cảm mến dành cho cậu ấy trong trái tim mình, như cách quên đi cậu - chàng trai tuổi 15 của tôi.

Sau bao nỗ lực, cuối cùng tôi đã nhìn thấy cậu một lần nữa, qua việc âm thầm tìm kiếm danh sách bạn bè trên Facebook từ một người bạn cũ của chúng ta mà tôi tình cờ gặp lại. Có những thứ, dù cố tình hay vô tình, nếu đã không  là của mình, mất rồi sẽ không tìm lại được nữa. Tôi và cậu, kể từ khi xa nhau, đã không cùng thuộc về một thế giới. Nhìn thấy cậu vẫn vui vẻ, hạnh phúc như vậy, bên cô gái ấy, tôi đã mãn nguyện rồi. Tôi sẽ không tìm cậu nữa đâu. Nếu không may cậu nhận ra tôi, cũng không cần tìm tôi. Tôi đang sống rất tốt. Chúc cậu cả đời bình an nhé!

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top