Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Chú Ếch Cô Đơn

BÀI DỰ THI 21: CHÚ ẾCH CÔ ĐƠN

Họ tên: Kieraisafrog

/"Con ếch này ngu quá đi, rồi sau này cũng biến thành ếch chiên bơ cho mà xem. Cứ chẳng chịu mở lòng với tách biệt đám đông thế này thì sớm muộn chẳng ai chơi với ếch."/

---

Thỏ con:  "Này anh bạn, đừng lười biếng như thế nữa? Năm nay cậu sắp lên lớp 10 rồi đấy. Chẳng còn nhỏ nhoi như hồi lớp 6 nữa đâu."

Nói xong, thỏ con mỉm cười, nó đưa mắt nhìn lên bầu trời, nơi có những áng mây đang nô đùa với nắng gắt chói chang.

Ếch con trầm ngâm hồi lâu, nó gãi cằm, giọng vui vẻ đáp lại: "Tự Dưng tôi thấy lười biếng quá ông ạ! Kiểu như bản thân tôi mỗi sáng thức dậy cũng lười nữa, học hành hay ăn cơm cũng chẳng có hứng. Dù tôi biết lười nhác không tốt."

Kể đến đây, ếch nhìn thỏ với con mắt bất lực. Thằng Thỏ cũng thở dài, nó ngẫm nghĩ, tay vuốt vuốt bộ lông mềm mại như bông. Đúng là ông bà ta có câu "sứa không nhảy qua đăng", bản tính con người ta từ xưa khó đổi, đến khi ta lao đao vào gian nan khốn khổ mới ngồi đó khóc lóc ỉ ôi. 

 

Cả hai rơi vào im lặng hồi lâu, thế rồi ếch bật cười, cái điệu cười khúc khích của nó khiến đối phương vô cùng khó xử lẫn ngại ngùng. Nhưng ếch chỉ cười, cười đến khi miệng của nó mỏi mới thôi.

Ếch nói tiếp, phá vỡ bầu không khí im lặng của cả hai, nhưng lần này ra dáng bậc hiền nhân ta ơi!

""Tôi chẳng hiểu sao tôi lại cảm thấy mệt mỏi ông ạ, tôi mất hứng thú với tất tần tật mọi thứ. Kể cả sở thích viết lách trước đây tôi cũng chẳng tha thiết, tôi chẳng hiểu lý do vì sao tôi sống trên đời nữa? Có lẽ ông trời tạo tôi ra chỉ để đủ dân số chăng? Nhưng biết sao được, tôi cũng yêu quý sự sống mà, cho nên bản thân lười biếng cũng thầm than trách mình mà thôi. Đợi đến khi tôi nạp đủ năng lượng vào người, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy là tôi không vô dụng đâu!""

Kể đến đây, ếch con vui vẻ ngước mặt lên mặt trời, để những tia nắng in hằn lên đôi mắt thơ ngây tuổi mười bốn. Và hơn nữa, ếch ta để mặc những làn gió lụa đùa nghịch tâm hồn đang gói gọn một nỗi vô vọng nào đó.

Thỏ chẳng nói gì tiếp, nó trầm ngâm ngắm nhìn người bạn tri kỉ của mình đang giằng co với mối lo âu bộn bề của mình. 

Nó ngẫm nghĩ, ắt là tâm hồn của một nhà lữ hành dưới đáy giếng chắc cũng phải lộn xộn và khó hiểu lắm? Bởi thế nên ếch trước đây chẳng chịu tâm sự với ai cả, kể cả những người bạn gắn mác bạn thân của ếch như cóc ghẻ hoặc cá chép. Ếch con cuối cùng cũng chẳng chịu tỏ bày những nỗi buồn và cô đơn đang gói gọn trong lồng ngực nó.

Nghĩ tới đây, thỏ khẽ bật cười, miệng lép bép: ""Con ếch này ngu quá đi, rồi sau này cũng biến thành ếch chiên bơ cho mà xem. Cứ chẳng chịu mở lòng với tách biệt đám đông thế này thì sớm muộn chẳng ai chơi với ếch.""

Cơ mà, bây giờ là mấy giờ rồi nhỉ? ếch vô thức nghĩ, rồi lại nhìn xuống chiếc đồng hồ đang đeo.

Ôi chao! Giờ đã chập chững đến chiều rồi ư? Bảo sao mây ngàn và ánh nắng cũng chẳng còn êm dịu và rực rỡ giống như bình minh sáng sớm nữa. Bấy giờ chỉ còn hoàng hôn nhuốm màu cho muôn loài cây cỏ, và cả con đường dài và hẹp đang trải trên những cánh đồng đang lấp lửng những mầm lúa vàng ươm. Kể cả những thanh âm ồn ã của các cư dân nơi đây vào buổi trưa mộng mơ chẳng còn nữa, hiện tại ếch chỉ nghe thấy tiếng rít của bánh xe cũ kĩ và giọng nói thở than của người lớn mà thôi.

Hỡi ơi? Sao mà thị trấn của nó mà đẹp thế này? Đúng là nông thôn có khác, dù rằng vô cùng đơn điệu và khoác lên chiếc áo giản dị, nhưng vẫn luôn khiến con người ta được ủ ấp và bình yên đến lạ?

Ếch một lần nữa thả hồn với những áng mây sắp nhường ngôi cho các vì sao lẫn màn đêm lay lắt.

Nó nghĩ ngợi tận đẩu tận đâu, rồi cuối cùng thở một hơi dài.

""Ước gì linh hồn tôi cũng đẹp và bình yên như nông thôn. Tự dưng buồn quá chừng.""

 

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.


 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top