Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Một câu Nói Có Thể Khiến Người Ta Ân Hận Cả Đời

BÀI DỰ THI 43: GIÁ NHƯ TÔI CHƯA TỪNG NÓI CÂU NÓI ẤY, CÂU NÓI KHIẾN TÔI ÂN HẬN CẢ ĐỜI

Họ tên: Salem

/Nếu như có một lần gặp lại cậu, tôi thật sự muốn nói với cậu lời xin lỗi, lời xin lỗi muộn màng.../

---

Bạn hiểu sao về hai từ "lợi dụng"? Bạn sẽ cảm thấy ra sao nếu chỉ vì một câu nói mà khiến bạn phải ân hận cả đời? 

Trong lớp học thêm tiếng anh, cái gian phòng chật hẹp mà chỉ cần ai đến trễ thì sẽ không còn chỗ mà ngồi. Tôi đã gặp cậu khi cả hai cùng đến rất sớm, xung quanh lúc đó chỉ lác đác vài người, cậu ngồi trên còn tôi ngồi dưới. Lúc đó, cậu chỉ cặm cụi viết một thứ gì đó, rất chăm chú và nghiêm túc, có lẽ là giải một bài toán, hay có thể làm bài tập tiếng anh cũng nên. Nhưng suốt một buổi quan sát, cậu chỉ ngồi yên như thế, không một lời nói, không một câu cười đùa. Hôm sau có hỏi bạn tôi mới biết được rằng cậu tên Kiệt, là một học sinh mắc chứng bệnh tự kỉ, ở trên lớp cậu không chơi với ai, trừ việc phát biểu trên lớp thì cũng chả hé răng nửa lời với ai. Hèn gì mà học cùng lâu vậy mà tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy Kiệt. 

Tiết học tiếp theo cũng đến, lần này tôi có chủ động với cậu nhưng thu về là tiếng lặng thing. Tôi ngồi nghĩ một lúc, xé một mẩu giấy nhỏ truyền lên bắt chuyện với cậu. Thật không ngờ, cậu ấy vậy mà lại trả lời. 

Cuộc trò chuyện cứ thế xoay xoay việc tại sao bạn không chịu nói chuyện? Bạn không thích chơi cùng bọn mình à? Hay cùng ra ngoài chơi với bọn mình đi? Thật không ngờ, cậu ấy liền một mạch từ chối trả lời hết tất cả các câu hỏi của tôi. Trông có buồn không cơ chứ? 

Nhưng cứ thế mà mỗi buổi đến lớp, tôi lại xé một đôi giấy để nói chuyện với nhau, Kiệt nhìn vậy mà hoá ra nhiều chuyện để nói ra phết. Rồi một hôm, hí hửng lật vở ra tôi phát hiện...mình đã đến trang giữa từ lúc nào. Thế là tôi đành ngồi im và nghĩ rằng "có khi hôm nay chả gửi thư được mất rồi". Đột nhiên đến nửa buổi có một tờ giấy truyền xuống, mở ra xem là dòng chữ "Sao hôm nay không viết gì à?". 

Ôi! Một chút ảo tưởng liệu tôi có phải dần trở nên quan trọng với Kiệt không nhỉ? Đến cuối tiết mà cuộc trò chuyện chưa xong, tôi liền vội xin số điện thoại của cậu ấy. Tối đến tôi và Kiệt lại cùng nhau nói chuyện. Các bạn tôi hỏi sao tôi lại có thể chơi cùng Kiệt, một đứa thì hoạt bát, một đứa thì ngày ngày chỉ cắm đầu học rồi về nhà chứ chẳng thèm nói chuyện cùng ai. Nhưng nói chuyện cùng cậu, tôi mới biết cậu cũng rất muốn được nói chuyện, có rất nhiều điều mà từ nhỏ ba mẹ đã chưa một lần lắng nghe cậu, chưa một người bạn nào dám kiên nhẫn trả lời từng dòng thư của cậu… 

Kiệt từng nói cậu thích chôn mình trong một căn phòng kín vì lúc đó sẽ chẳng ai biết cậu đang khóc, cậu cảm thấy màu đen màn đẹp sẽ an toàn hơn là ánh mắt trời ngoài kia. Cậu thích ngồi trên ban công để ngắm trăng vì chỉ có ánh trăng kia mới đủ bao dung ôm cậu và nghe cậu tâm sự… Nếu là trước đây, tôi thật sự sẽ không hiểu ý nghĩa ẩn sâu trong lời nói của Kiệt và giờ đây, tôi đã không còn cơ hội hiểu những lời nói ấy...

Vào những ngày cuối năm học, bạn bè nói trước giờ Kiệt đang "lợi dụng" tôi, sự chân thành mà tôi trao cho cậu đang bị cậu "lừa dối". Lúc đó tôi cũng chẳng hiểu gì nhiều, cũng chẳng suy nghĩ mà ghi vào giấy: "Từ trước đến giờ có phải cậu đang lợi dụng tôi không?". Đứng từ xa, tôi thấy cậu cười rồi từ từ mở tờ giấy, nụ cười đã tắt, cậu vò nát tờ giấy và lập tức đi về. Khi về nhà, tôi nhắn tin cho cậu, dù là bao nhiêu tin cũng không thấy một dòng hồi đáp. Hôm sau, tôi chạy thật nhanh lên lớp cậu nhưng rồi cũng không đủ can đảm để gọi cậu ra. Có khi gặp cậu ở canteen của trường, tôi cũng không đủ dũng khí để gọi cậu lại. Hình như tôi hối hận thật rồi...

Mãi đến ngày tổng kết cuối năm, tôi quyết định sẽ nói lời xin lỗi, nhưng tôi lại biết tin ba mẹ cậu làm ăn thua lỗ, phải chuyển đến nơi khác sinh sống, cậu cứ thế đi mà không một lời từ biệt. Tôi cũng ngỡ ngàng vì lời xin lỗi còn chưa kịp thốt ra...

Câu chuyện cứ mãi day dứt và ám ảnh tôi đến tận bây giờ. Ý nghĩa của hai từ "lợi dụng" thế mà lại làm tổn thương đến cậu lớn đến vậy. Chỉ vì một câu nói thiếu suy nghĩ, tôi lại một lần nữa tổn thương cậu, lại một lần khiến cậu muốn quay về căn phòng tối của trước đây, đóng kín cửa và chịu đựng. Nếu như có một lần gặp lại cậu, tôi thật sự muốn nói với cậu lời xin lỗi, lời xin lỗi muộn màng nhất...

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top