Giỏ hàng

Bạn Quyết Định Mình Là Ai Giữa Vô Vàn Lựa Chọn?

Bạn quyết định mình là ai giữa vô vàn lựa chọn?  

Trong thế giới nhỏ bé, có lẽ bạn đã từng gặp qua rất nhiều kiểu người. Bạn bắt gặp họ với bề ngoài được rất nhiều người ngưỡng mộ, nhưng có thể bên trong họ là sự mệt mỏi không nói nên lời. Lại có những người luôn lặng lẽ và biểu hiện một cuộc đời mờ nhạt, nhưng trong lòng lúc nào cũng nở hoa, vì họ được làm điều mình muốn, họ được là chính mình. Nếu là bạn, bạn sẽ quyết định là ai giữa những lựa chọn ấy?

Thực ra, cuộc đời đáng sống nhất có lẽ chính là làm một người bình thường, nhưng được là chính mình. Như tác giả Kim Chính Hạo từng viết trong cuốn sách “20 – 30 tuổi, mười năm vàng quyết định bạn là ai” rằng:

“Là chính mình không chỉ là một cá tính, một khí chất mà còn là tư tưởng và nguyên tắc của một con người. Nếu như tất cả mọi người đều mặc cho sóng xô, bảo sao làm vậy, nếu như một người đều giống với người khác, nghìn người như một. Cảnh tượng đó sẽ đáng sợ đến nhường nào?”

Có những người với những định hướng lớn lao.

Rất nhiều người khao khát được nhiều người ngưỡng mộ. Họ nỗ lực từng ngày để giành lấy những lời khen. Chẳng hạn đi học thì phải có được thành tích xuất sắc, ra trường thì phải làm cấp trên, làm lớn, làm nở mày nở mặt bố mẹ. Hoặc những người mơ ước trở thành những người mẫu, diễn viên được nhiều người ngưỡng mộ. Đây đều là những mong ước chẳng có gì sai, nhưng sau ánh hào quang và vẻ ngoài lộng lẫy, mỗi người có mang trong mình nhiều mệt mỏi hay không?

Tôi nhớ trong cuốn sách, tác giả đã nhắc đến cổ tích “Đôi giày đỏ”. Một đôi giày đẹp đẽ diễm lệ, khi đeo vào chân thì sẽ không ngừng nhảy múa. Cô bé cứ thế nhảy không ngừng, cho dù mệt mỏi nhưng trên môi vẫn nở nụ cười, trong tiếng vỗ tay và lời khen của mọi người, cô ấy vẫn tiếp tục. Đến cuối cùng mới phát hiện ra rằng: Những thứ này chỉ đem đến cho cô ấy sự mệt mỏi không thể nói nên lời.

Phải chăng chúng ta đang tự giả vờ rằng mình hạnh phúc, những mong ước và định hướng lớn lao liệu có phải thực sự do chúng ta muốn hay vì sự hào nhoáng mà đành nhắm mắt làm ngơ theo sự sắp đặt của người khác. Tôi luôn hi vọng rằng đó là điều bạn thật sự muốn thay vì những yếu tố tác động khiến bạn phải buộc mình trở thành người hoàn hảo. 

Một số người khác kiên trì với những điều nhỏ bé.

Một số người thì khác, họ không hi vọng mình có thể trở thành người hoàn hảo, chỉ mong có thể trở thành một người bình thường nhưng có thể sống đúng với chính mình. Những người này không quan tâm việc mình có bị nói là tầm thường hay không, bởi suy nghĩ của họ chính là:

“Bất hạnh lớn nhất của cuộc đời là dễ dàng tiếp nhận đánh giá tiêu cực của người khác đối với mình.” (20 – 30 tuổi, mười năm vàng quyết định bạn là ai)

Họ lựa chọn kiên trì với những điều nhỏ bé. Đơn giản thôi, nhưng thấy thoải mái. Bình thường thôi, nhưng cũng đủ màu sắc.

Tôi từng xem một bộ phim và rất cảm động bởi cách mà người cha dạy con trai mình. Ông ấy không đặt nặng việc con trai phải có thành tích cao ở trường, ông ấy dạy con mình cách làm chủ cuộc đời, đi ngắm phong cảnh nhiều nơi, làm những điều mình muốn. Đứng trước người thầy giáo luôn muốn học sinh của mình phải đạt thành tích xuất sắc. Ông ấy đã nói rằng:

“Đáp án A B C D trong bài thi rất quan trọng, nhưng trong cuộc đời khi gặp khó khăn sẽ không tự động có 4 đáp án để lựa chọn. Quan trọng hơn là trong đáp án của bọn trẻ nên có E F G H I J K... Dù thế giới này có thay đổi như thế nào đi chăng nữa, chúng suy nghĩ mỗi vấn đề đều có thể nghĩ đến X Y Z. Chúng có thể nắm giữ được vận mệnh của mình.”

Những điều nhỏ bé tưởng như bình thường ấy mới tạo nên con người thật sự của bạn. Việc duy trì bản sắc của mình, nỗ lực để giành một khoảng trời riêng, điều ấy mới khiến giá trị của bạn mới trở nên có ý nghĩa.

 Và kiên trì…là chính mình.

Để có thể kiên trì là chính mình là điều không dễ dàng, bởi trước những tác động và sức ép của nhiều người xung quanh, những cái nhìn khác lạ, chúng ta không thể không giao động, đôi lần hỏi bản thân đã đi đúng hướng chưa, sống với những điều bình thường có phải là lựa chọn đúng đắn không. Nhưng “Có dũng khí mới có thể kiên trì là chính mình” (20 – 30 tuổi, mười năm vàng quyết định bạn là ai). Khi bạn chiến đấu để làm một người bình thường, nỗ lực và có dũng khí là chính mình, bạn chính là một người đặc biệt nhất.

Cũng trong câu chuyện về người cha kia, những gì mà cha của cậu dạy đã hình thành trong tiềm thức của cậu học sinh cấp hai. Đứng trước lựa chọn giữa việc thầy giáo muốn cậu đi thi để lấy thành tích cao, làm rạng danh cho nhà trường với việc làm một người bình thường đi thực hiện ước mơ; cậu đã mạnh dạn từ chối: “Cha em nói, làm người, nhất định phải làm điều mình thích”

Tôi luôn hi vọng mỗi người có thể giống như cậu bé kia, không vì định hướng của người khác mà quên đi ý muốn ban đầu, kiên trì là chính mình; là người có thể đương đầu với những ánh mắt của người đời, không cần quan tâm đến những lời bình luận, không cần nghĩ rằng như vậy là kém cỏi. Mỗi người bình thường, đều là phiên bản đặc biệt nhất.

Kết: Người ta vẫn thường nói: không cần làm hoa để rực rỡ, chỉ cần làm lá và lặng lẽ xanh. Đời người không nhất thiết phải cố gắng giống bất kỳ ai. Những người luôn chạy theo những giá trị mà người khác sắp đặt sẽ không bao giờ cảm nhận được niềm vui do chính tay mình xây dựng. Sống làm điều mình muốn, kiên trì với lí tưởng của mình, làm một người bình thường nhưng vĩ đại.

Nội dung: Myn - Bila Team
Ảnh: Linh Đan - Bila Team

Tìm hiểu thêm tại: 

1. https://bit.ly/34gCohh
2. https://bit.ly/2UGRaLc

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top