Giỏ hàng

Có Những Người Không Dám Bước Đi Vì Sợ Gẫy Chân, Nhưng Sợ Gẫy Chân Mà Không Dám Đi Thì Khác Nào Chân Đã Gẫy

Chỉ cần còn hơi thở là còn có cơ hội, chỉ cần cố gắng là còn có thể nhìn thấy hy vọng. Dù có trải qua ngàn lần vấp ngã và thất bại thì bạn cũng hãy tin rằng: Không có gì có thể cản được bạn bước tới ngày mai.

Nhà văn Nam cao nói rằng: “Người bị gẫy chân thì họ chẳng biết đến gì ngoài cái chân đau của mình.” Cũng như những người gặp thất bại chỉ thấy thất bại của mình, thất bại của người khác mà từ bỏ, sợ hãi đến mức từ bỏ những thứ mà họ nghĩ sẽ phải cố gắng đến cùng. Nhưng ông trời ban cho mình đôi chân, để đứng dậy, để tiến lên, chứ không phải để sợ gẫy chân. Thế thì có khác gì đôi chân bị phế không?

Mình là một đứa rất hay dựa dẫm vào người khác, còn nhỏ thì nhờ ba mẹ, đi học thì dựa dẫm vào bạn thân, mỗi lúc khó khăn luôn không thể tự mình giải quyết mọi chuyện . Tự nhiên cảm thấy, bản thân phụ thuộc vào người khác, cảm thấy không làm chủ được bất cứ thứ gì kể cả cảm xúc. Trạng thái lo lắng và sợ hãi trước mọi thứ khiến bản thân con người chùn chân và bó hẹp bản thân trong cái vỏ bọc chặt cứng, dù có cố gắng giãy giụa thế nào cũng không thoát ra nổi. Rồi chợt nhận ra, mình chẳng trưởng thành nổi bởi lúc nào cũng nghĩ sẽ có người chống lưng.

Nhưng chỉ khi đứng trước những sóng gió vừa ập đến, khi bạn rời xa vòng tay của cha mẹ, khi bạn mất đi sự đùm bọc vốn có, khi bạn biết chỉ cần một cơn gió của cuộc đời thổi qua thôi cũng khiến bạn ngã gục và khóc nức nở. Bạn sẽ nhận ra cuộc sống là một chuỗi những rắc rối. Bạn sẽ phải học cách đối mặt với những chuyện đau buồn xảy ra trong cuộc đời mình, áp lực mà không thể chia sẻ với ai và lúc đó bạn sẽ phải học đối diện với vấp ngã và học cách trưởng thành, không chỉ vài ba chuyện vặt cuộc sống, mà còn những chuyện to lớn hơn. Và học cách bước ra những giới hạn của bạn thân, vì bạn không thử thì bạn sẽ chẳng biết được khả năng của mình đến đâu.

Mình đọc trong một cuốn sách có một câu nói “Chỉ cần còn hơi thở là còn có cơ hội, chỉ cần cố gắng là còn có thể nhìn thấy hy vọng. Dù có trải qua ngàn lần vấp ngã và thất bại thì bạn cũng hãy tin rằng: Không có gì có thể cản được bạn bước tới ngày mai”( Mỗi lần vấp ngã là một lần trưởng thành). Nếu cây xương rồng nghĩ nó mỏng manh và yếu ớt như một nhành hồng, thì nó đã chẳng quật cường trước sa mạc đầy nắng và gió. Vậy nên chỉ cần bạn tin rằng bản thân làm được thì nhất định sẽ làm được, nếu cứ ngại ngần trong vỏ bọc của mình, đi xa bao nhiêu cũng không thể trưởng thành nổi. Bởi sau này, nếu có thất bại, ít bạn cũng vẫn có thể ngẩng cao đầu nói với đứa chế giễu mình rằng: Ít nhất mình đã dám thất bại và đối diện với nó, còn cậu ngay cả “dám” cũng không có.











Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top