Giỏ hàng

Đi Du Học Có Phải Là Sai Lầm


“Những người từng ra nước ngoài đều là những người xuất sắc,  đều hi vọng có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn. Thế là họ chọn ra nước ngoài, họ  bỏ ra một khoản tiền lớn của gia đình, bỏ ra quãng thời gian quý giá nhất của đời người.”

“Du học sinh bây giờ sướng thật, sáng thấy trên giảng đường, tối đã ăn uống nhà hàng, tụ tập bạn bè”.

“Đi nhiều, quen nhiều người, mình cũng muốn đi du học”.

 Đấy là một vài lời bình luận trên mạng khi người ngoài nhìn vào lớp vỏ hào nhoáng của các du học sinh. Nhưng họ đâu biết rằng đi ra một vùng trời xa lạ, cũng giống như cuộc đời đang ném bạn vào bầy sói dữ tợn. Du học sinh lạc lõng vì những sự khác biệt bạn đầu, ánh mắt dò xét mà hoảng sợ, lo lắng. Họ đang cố làm hết mình và quay trở lại khi đã là con đầu đàn, nỗ lực để khẳng định bản thân mình với thế giới này. Song ở một góc khuất đằng sau nụ cười của những du học sinh, những lời tung hô của mọi người dành cho thành công của họ, nơi quê nhà, cha mẹ họ vừa gạt dòng nước mắt nhớ con, vừa cười rạng rỡ tự hào.

Du học sinh trải qua nỗi cô đơn để vững vàng trên đường đời. Họ không còn được nhìn khoảnh khắc trưởng thành của vài thành viên trong gia đình, nỗi vất vả của cha mẹ. Còn cha mẹ thì nhớ nhung con, cũng muốn cập nhật tình hình thường xuyên. Nhưng một vài cuộc điện thoại cũng khó có thể làm cho cha mẹ bớt lo lắng, càng không thể bù đắp được tình cảm gia đình. Những câu chuyện hỏi han khô khan qua điện thoại liệu có cứu vớt được khoảng cách dần xa giữa ba mẹ và con cái trong những gia đình du học sinh?

Ngày nay công nghệ đã đưa con người lại gần nhau hơn. Đây cũng là một cơ hội để du học sinh quan tâm tới bố mẹ, gọi điện về nhà thường xuyên. Ít người biết, có ai đó cũng đã khóc rất nhiều mỗi lần tiễn một người ra sân bay. Đó có thể là giọt nước mắt lặng thầm của bố, hay cả một "biển" nước mắt của mẹ, nhưng họ cũng sẽ không bao giờ nói.

Những người trẻ khi xa rời vòng tay bố mẹ thì phần lớn lại cảm thấy tự do, sung sướng nhiều hơn là cảm giác nhớ thương, thiếu thốn tình cảm. Tới lúc va vấp, nhiều vấn đề ập đến, họ chỉ có thể tập trung vào bản thân. Chính vì tuổi đời còn ít nên họ chưa nhận ra ngoài họ, những người khác cũng đang có những vấn đề tương tự. Đặc biệt là bố mẹ.

Điều mà bố mẹ có thể làm thứ nhất là chấp nhận chuyện con cái của mình khi đủ lông đủ cánh sẽ bay đi. Bố mẹ lúc này chỉ có thể đưa ra lời khuyên và ủng hộ con với mọi quyết định mà con đưa ra.

Thứ hai là chờ con cái trưởng thành thêm. Qua đi độ tuổi trẻ dại, sẽ đến một độ tuổi chúng hiểu được nỗi lòng của các bậc phụ huynh, của đấng sinh thành. Nước chảy xuôi không bao giờ chảy ngược. Con cái không bao giờ có thể đền đáp hết công ơn của bố mẹ.

Nội dung: Lim

Ảnh: Anh Duy


Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top