Khoảnh Khắc Chúng Ta Phải Đối Diện Với Trưởng Thành
Tuổi 19, 20 có lẽ là lúc chúng ta tràn trề năng lượng, nhiệt huyết của tuổi trẻ. Cái độ tuổi mà chúng ta bắt đầu khám phá bản thân, làm những gì mình thích mà không còn ai ngăn cản. Nhưng để có được những gì ta thích những gì ta yêu chúng ta phải đối mặt với những khó khăn, thử thách,….Có những lúc ta nghĩ mình gục ngã, khóc như những đứa trẻ, hoài nghi về bản thân, bạn cảm thấy cô độc trong cuộc sống này…
Vậy...tuổi 19, 20 – Cuộc sống bạn ổn không?
Trưởng thành trong sự cô đơn.
19, 20 tuổi là lúc chúng ta chọn lựa của riêng mình, người học đại học, người chọn đi làm,…mỗi người một lựa chọn riêng của bản thân. Nhưng dù đi học hay đi làm chúng ta đều xa gia đình, xa bố mẹ để chọn một cuộc sống tự lập. Đó cũng chính là lúc ta bắt đầu cuộc sống mới.
Hà Nội giờ đã vào đông, nó gợi cho tôi nhớ về những bữa cơm nóng bên gia đình. Nghĩ tôi lại cảm thấy nhớ gia đình, lạc lõng giữa những con phố thủ đô giữa ngày đông này tôi cảm thấy nhớ về ngày xưa, cái tuổi mà tôi được bố mẹ yêu thương, lo cho từng bữa ăn, từng giấc ngủ. GIờ đây ở thành phố lớn nhưng đôi khi tôi có cảm giác cô đơn, trống vắng nhưng rồi cũng phải quen vì trưởng thành luôn gắn liền với sự cô đơn.
"Tôi sống với sự cô đơn đau đớn trong tuổi trẻ nhưng lại ngọt ngào trong những năm tháng trưởng thành."
_ Albert Einstein _
Vậy nếu như đôi lúc trong cuộc sống bạn cảm thấy mình cô đơn thì đừng buồn tủi, chán nản mà lấy đó một động lực mà tin rằng bạn đang bước đi trên con đường trưởng thành của bản thân.
Là lúc ta một mình đối mặt với những khó khăn.
Tuổi 19, 20 bắt đầu rời xa vòng tay của bố mẹ, ta bắt đầu cảm nhận thấy cuộc sống không còn màu hồng như trước nữa. Ta tự đối mặt với những khó khăn đơn giản nhất, những việc khi ta còn ở bố mẹ chẳng bao giờ phải làm: đi chợ, giặt quần áo, tự chăm sóc bản thân mỗi khi ốm đau,….Lần đầu tiên biết tự đi khám bệnh một mình, lần đầu phải tự tính toán chi tiêu sao cho hợp lý,….
"19 tuổi chông chênh đứng giữa cái ranh giới mong manh trẻ con và người lớn. Độc lập mà bước đi, dù biết ở phía xa con đường kia còn vô vàn những thử thách đang chờ đợi ta."
Tất cả đối với một người chưa từng làm thì đó thực sự là một cuộc chiến đầy khó khăn. Nhưng những khó khăn đó làm ta thêm trân trọng cuộc sống hơn. Có những lúc ta lạc lõng giữa phố xá đông đúc, giữa dòng xe cộ bon chen mà lại chạnh lòng nhớ về những ngày tháng khi ở bên bố mẹ. Những bữa cơm, những nụ cười của bố mẹ giờ đây ta cảm thấy thật trân trọng và đáng quý biết bao nhiêu.
Cảm thấy trân trọng những gì mình đang có hơn.
Chúng ta trải qua những vất vả, khó khăn để ta thêm trân trọng cuộc sống mình hơn. Trân trọng bữa cơm bên gia đình, trân trọng từng giây phút ở cạnh bên người thân, cảm thấy biết sự khổ cực của bố mẹ khi kiếm những đồng tiền dành cho ta,…. Cảm thấy may mắn khi chúng ta vẫn có cuộc sống tốt đẹp hơn bao người.
Ta may mắn khi vẫn có gia đình để trở về sau những vấp ngã, những thất bại của bản thân. Vẫn là vòng tay yêu thương, vòng tay ấm áp của mẹ, những lời dạy bảo từ cha, hay những cái bắt tay, những cái ôm từ bạn bè,…Tất cả như một niềm vui giúp ta tạm gác lại những mệt nhọc của đời thường, nhìn nhận cuộc sống tươi đẹp hơn.
Tuổi 19, 20 là lúc ta đang ở ranh giới giữa trẻ con và người lớn. Bản thân mỗi người đang tìm cho mình một con đường mình yêu thích, một niềm đam mê của bản thân. Có những lúc vấp ngã, thất bại nhưng để lại cho mỗi ta một bài học cho đường đời. Đây cũng chính là lúc bản thân chúng ta bắt đầu “vỡ” ra. “Nếu như chịu tác động từ bên ngoài vào thì “vỡ” đó là sự kết thúc, cũng là sự tác động đó như từ bên trong thì đó bắt đầu một sự sống mới, một sự phục sinh”.
Nội dung: Quang Vinh- Bila Team
Ảnh: Linh Đan - Bila Team