Giỏ hàng

Thời Gian Là Thứ Mất Đi Thì Không Thể Lấy Lại Dù Chỉ Một Giây

Có ai đó nói rằng thời gian là kẻ trộm đáng sợ nhất thế gian, bởi nó đánh cắp tất cả và nói với chúng ta rằng đó là sự trưởng thành. Tôi từng chẳng tin lắm, thời gian không phải cũng chỉ là thời gian thôi sao, không có hôm nay sẽ còn có ngày mai, ngày kia, còn rất nhiều ngày phía trước. Nhưng với những gì mà một năm vừa rồi mình đã trải qua, tôi cũng phải thốt lên rằng: Sao thời gian có thể trôi nhanh đến vậy. Chỉ vừa chớp mắt ở tuổi 20, mở mắt ra đã sang tuổi 21, nhưng bản thân thì vẫn chưa làm được gì.

Cuối năm, tôi đọc được một cuốn sách của tác giả Lý Thượng Long có tên “ Không còn đường lùi mới có thành công”. Trong cuốn sách này, tác giả có nhắc nhiều đến thời gian. Anh đưa ra ví dụ cho thấy thời gian quan trọng thế nào và cách tận dụng nó ra sao. Càng đọc, tôi càng ý thức được rằng thời gian ít ỏi đến thế nào.

“Cho dù bạn mua hết đồng hồ của cả thế gian, cũng không thể dừng lại được một giây”

“Sinh mệnh hữu hạn, chúng ta nhất định phải làm việc mình muốn làm, đồng thời quý trọng thời gian gấp bội”

[Trích Không còn đường lùi mới có thành công – Lý Thượng Long]

1. "Thời gian chẳng quan trọng đến vậy đâu..."

Nếu muốn biết thời gian có quan trọng hay không, hãy hỏi những người đi muộn 5 phút bị trừ một nửa ngày công.

Nếu muốn biết thời gian có tác dụng thế nào, hãy hỏi một cô cậu học sinh cần thêm 5 phút để hoàn thiện bài thi. Đó là cái khoảnh khắc mà chính tôi cũng phải trải qua. Tay run rẩy, mắt liếc nhìn đồng hồ, nghe giám thị nói một câu đặt bút xuống. Lúc ấy chỉ một chút thôi, cũng đủ khiến tôi có thể viết xong bài thi của mình.

Nếu muốn biết thời gian có quý giá không, hãy hỏi những người thi chạy marathon. 1 giây cũng khiến họ sẽ trở thành nhà vô địch được nhiều người ngưỡng mộ hay kẻ thứ hai ít ai để ý.

Bạn cho rằng nó không quan trọng, bởi bạn chưa trải qua những chuyện mà một chút ít thời gian khiến bạn thất vọng. Nhưng đời người, rồi cũng ít nhiều cũng được trải qua những khoảnh khắc như vậy. Đến lúc đó, người ta mới cuống cuồng ngẫm nghĩ về giá trị của chút ít mà thời gian đem lại. Khi còn trẻ, có những việc trì hoãn không làm vì nghĩ rằng còn nhiều thời gian, đến lúc già rồi ngay cả thời gian cũng không có, đến sức khỏe cũng không. Vậy sao lại nói thời gian không quan trọng.

2. Chúng ta có ít thời gian đến thế nào?

Khi nhắc đến thời gian, tôi ấn tượng với một câu chuyện mà tác giả Lý Thượng Long nhắc đến trong “Không còn đường lùi mới có thành công”. Anh lấy ví dụ về một video mang tựa đề: Thời gian đi đâu mất?

Nếu tuổi thọ trung bình của con người là 78 năm. Thời gian ngủ cộng lại khoảng 28,3 năm, chiếm một phần ba cuộc đời chúng ta; Thời gian làm việc chiếm 10,5 năm cuộc đời chúng ta; Thời gian dành để giải trí như xem tivi, mạng xã hội cũng chiếm đến 9 năm; Thời gian tiếp nhận giáo dục tổng cộng chiếm khoảng 3,5 năm; Những việc linh tinh như ăn uống, vệ sinh cá nhân, dọn dẹp nhà cửa … tổng cộng chiếm 14,7 năm; Thời gian còn lại chúng ta thực sự chủ động chi phối chỉ có vỏn vẹn 9 năm mà thôi.

Bạn nghĩ khoảng thời gian đó có đủ cho mình hay không?

Có người sẽ nói, còn trẻ như vậy, sao cứ phải suy đi tính lại mãi về thời gian, sao cứ phải mệt mỏi như vậy. Nhưng không phải càng còn trẻ chúng ta mới càng phải biết tận dụng thời gian sao, chẳng lẽ bạn định đợi đến lúc thời gian không thèm đếm xỉa tới bạn hay sao. Con người có thể tận dụng những khoảng thời gian ngắn, tích tiểu thành đại thành thời gian dài vài tháng, vài năm. Và con người cũng có thể lãng phí những khoảng thời gian nhỏ, tích tiểu thành đại, rồi lại lãng phí vài tháng, vài năm. 

Con người có thể cứ đứng im, nhưng thời gian thì không chờ đợi ai cả. Nó cứ theo dòng chảy mà tiến về phía trước, chúng ta thì bắt đầu lùi lại phía sau. Đến một khắc chợt bừng tỉnh, thì năm tháng đã bỏ xa con người, chúng ta chẳng giữ lại được gì.


3. Nếu đổi thời gian ra tiền bạc, vậy chúng ta còn lãng phí nữa không?

Trong cuốn sách này còn có một ví dụ khá hay rằng: Hãy tưởng tượng mỗi ngày tỉnh dậy trong tài khoản ngân hàng của bạn có 86.400 đô-la Mỹ. Khi một ngày kết thúc, chúng liền biến mất dù bạn có tiêu chúng hay không. Ngày hôm sau, tài khoản của bạn lại có 86.400 đô la Mỹ. Vậy bạn sẽ dùng như thế nào?

Cũng như vậy, mỗi ngày đều có 86.400 giây gửi vào tài khoản sinh mệnh của bạn, sau một ngày kết thúc, ngày thứ hai sẽ lại có 86.000 giây mới.

Câu hỏi đặt ra rằng: Nếu đổi thời gian ra tiền, chúng ta có lãng phí không.

Đúng là vậy, nếu đó là tiền, tôi nghĩ mình cũng sẽ không lãng phí đến vậy đâu. Tôi sẽ căn đo đong đếm xem sử dụng số tiền đó như thế nào. Ngược lại, nếu đó là thời gian, tôi có thể dành hàng giờ để làm những chuyện vô bổ. Nhưng con người chỉ nhìn thấy cái giá trị trước mắt mà không thấy những giá trị sau đó mà nó mang lại. Người ta chỉ thấy tiền giá trị và nghĩ rằng không thể lãng phí chúng, nhưng người ta lại không biết thời gian có thể mang đến cho bạn nhiều thứ và cũng lấy đi nhiều thứ. Nó sẽ dành những vinh quang cho những người biết tận dụng thời gian, nhưng chẳng đem lại thứ gì cho những người không quý trọng nó.

“Sinh mệnh hữu hạn, chúng ta nhất định phải làm điều mình muốn, đồng thời quý trọng thời gian gấp bội”. Những việc muốn làm hãy làm ngay, đừng chần chừ; những nơi muốn đến hãy nhanh chóng lên kế hoạch để đi. Đừng đợi đến khi nhiệt huyết không còn, sức khỏe không có, và cả thời gian cũng không, mới khao khát được làm điều bản thân mình thích. Và nhất định, không được quên dùng thời gian để trau dồi bản thân, hoàn thiện mình.

Kết:

Có người nói: Thời gian chưa từng mở miệng nói chuyện, nhưng lại trả lời cho tất thảy câu hỏi của chúng ta. Bạn muốn biết mình nỗ lực có được gì không? Cứ để thời gian chứng minh. Bạn muốn biết không làm gì có sao không? Thời gian cũng sẽ cho bạn câu trả lời, không sớm thì muộn. Vậy nên, nhân lúc còn trẻ, hãy quý trọng thời gian một chút, ít nhất, đừng để nó trôi tuột đi một cách vô nghĩa.


Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top