Giỏ hàng

Trưởng Thành Đôi Khi Chỉ Đơn Giản Là....


Cuộc đời chúng ta đều có những lần vấp ngã, thất bại, để rồi sau những thất bại đó, chúng ta nhận ra và trưởng thành hơn. Đôi khi chúng ta nhận ra rằng chúng ta trưởng thành hơn từ việc đơn giản, từ những việc tưởng chừng như chúng ta đã phải làm tốt nó.

Biết dành thời gian cho gia đình hơn.

Khi còn nhỏ, chúng ta luôn được cha mẹ bao bọc, bảo vệ. Cha mẹ luôn dành cho ta tình cảm tốt đẹp nhất và chúng ta tưởng chừng như đó là điều tất yếu mà lúc nào ta cũng nhận được. Ta thường hờ hững, không quan tâm nhiều thời gian cho gia đình, chúng ta ngại chia sẻ, nói chuyện với cha mẹ,……Nhưng rồi để khi chúng ta học đại học, du học,… khi mà chúng ta rời xa gia đình – rời xa vòng tay của bố mẹ thì chúng ta mới cảm nhận được tình cảm này. Chúng ta không còn những bữa ăn mà không quan tâm đến giá cả, những lần được cha mẹ nhắc nhở ăn uống….Tất cả mọi thứ làm chúng ta bất ngờ, những thứ tưởng chừng như đơn giản như gặp cha mẹ hằng ngày giờ đây cũng thật khó khăn. Giờ đây chúng ta mong muốn được trở về nhà, gặp cha mẹ ăn những món ăn do mẹ nấu, cùng cha sửa món đồ hàng ngày,….Vậy chúng ta khi còn trẻ hãy dành thời gian cho gia đình, vì gia đình luôn luôn là nơi chào đón ta dù có chuyện gì đi nữa.

Biết quan tâm đến sức khỏe bản thân.
Chúng ta không biết sức khỏe quan trọng với chúng ta như thế nào đâu. Hồi còn nhỏ, chúng ta vẫn luôn chạy theo việc kiếm tiền, ăn uống nhậu nhẹt,… mà không hề quan tâm đến sức khỏe bản thân. Đã bao giờ bạn tự hỏi sức khỏe bạn đáng giá như thế nào không? Bạn hãy thử một lần vào bệnh viện, bạn bắt gặp những người khổ sở chật vật với căn bệnh, những suy nghĩ “giá mà ta từng quan tâm đến sức khỏe hơn”. Chúng ta biết cách quan tâm đến sức khỏe hơn, tham gia các hoạt động thể chất,…Hãy học cách quan tâm, chăm sóc đến bản thân mình hơn, đừng để sau này chúng ta phải thốt lên câu “giá mà”.

Biết rằng chúng ta không phải là trung tâm của mọi người.

Ngày bé, chúng ta luôn được mọi người quan tâm, để ý, là trung tâm chú ý của mọi người trong gia đình, chỉ cần ta khóc mẹ sẽ dỗ dành ta, muốn đi chơi bố mẹ dẫn ta đi,… Tất cả làm cho chúng ta nghĩ mình là trung tâm của mọi người. Và rồi nó trở thành thói quen, suy nghĩ, và chúng ta vẫn luôn tin rằng mình mãi mãi là trung tâm thế giới. Nhưng rồi bạn nhận được cú “vả” cực mạnh từ cuộc đời, bạn nhận ra rằng giờ đây chẳng ai quan tâm bạn là ai, bạn làm gì. Trong cuộc sống bình đẳng khi mà ai cũng như ai thì chúng ta chỉ là một hạt cát trong sa mạc mà thôi. Trưởng thành giúp ta nhận ra điều khốc liệt đó, nhưng nó cũng dạy ta chẳng cần làm trung tâm của thế giới chỉ cần là chính mình là đủ.

Nội dung: Quang Vinh - Bila Team
Ảnh: Loan - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top