Giỏ hàng

REVIEW “Một mình ở châu Âu”: Đừng Đọc, Bị Châu Âu Hớp Hồn Đấy!

“Người người đi lại tấp nập trên phố, hầu hết là các đôi tình nhân cả già lẫn trẻ,...và, phải rồi, tôi nữa, tôi cũng có một tình nhân, tôi và Paris, chúng tôi là một đôi, chúng tôi có cuộc hẹn hò bí mật..” (Phan Việt - Một mình ở châu Âu)

Pháp, thơ mộng

Ý, vẻ đẹp của sự toàn bích

Đức, trầm ổn

Tôi không còn nhớ rõ thời gian tôi đọc cuốn sách nhưng tôi vẫn còn nhớ như in cảm xúc khi đọc nó. Đó là cảm giác có một niềm hạnh phúc nhỏ len lỏi trong tim, một tình yêu nảy nở, tình yêu với châu Âu phóng khoáng, lãng mạn, thơ mộng mà cũng rất đỗi bình dị. “Một mình ở châu Âu” là cuốn hồi ký ghi lại những trải nghiệm khi đi du lịch của Phan Việt. Nó thật sự rất hay, đem đến cho bạn những cảm giác mới mẻ, thú vị, những hiểu biết về châu Âu xa xôi.

Do có chuyện không vui nên Phan Việt đã đi du lịch châu Âu một mình, bỏ lại mọi thứ, cả nỗi buồn và cảm nhận những điều tốt đẹp, dư vị ngọt ngào của cuộc sống, điều mới lạ ở vùng đất khác. Đó chính là lí do ra đời cuốn sách “Một mình ở châu Âu”. Chị đưa ta đi khám phá từng góc phố, ngõ nhỏ, con đường của châu Âu. Nói là châu Âu vậy thôi, thực ra chị chỉ đưa chúng ta khám phá Đức, Ý và Pháp. Qua lời văn của chị, ta như thấy được châu Âu trước mắt, những con đường mang nét cổ kính, những nhà thờ uy nghi, rồi những cơn mưa bất chợt làm ta không khỏi nao lòng, xốn xang. Do là hồi ký nên tác phẩm không chỉ dừng ở tả cảnh mà còn có những tâm tư, chiêm nghiệm của Phan Việt về mọi thứ, rất sâu sắc và đáng suy ngẫm.

Châu Âu đẹp đến vậy nhưng có điều gì khiến ta không thích? Có chứ, dưới ngòi bút của chị. tôi nhận ra rằng châu Âu quá chật chội và đông đúc làm ta mất đi những khoảng lặng cho riêng mình. Rồi châu Âu với những con người không được thân thiện lắm. Nhưng tất cả những điều đó chắc chắn sẽ bị vùi lấp bởi vẻ đẹp của nó. Khi liệt kê những điều không thích về châu Âu chính chị Phan Việt đã viết: “Tôi không thích mình cũng rơi vào thói quen tóm tắt, tổng kết mọi thứ và quy mọi thứ về hai thái cực yêu-ghét, đã-làm-được và chưa-làm-được, thành-công và thất-bại. Một khi tôi bắt đầu tóm tắt tổng kết và khái quát Paris bằng những gạch đầu dòng, tôi bắt đầu mất Paris…”. Tôi nghĩ rằng chị nói đúng, đừng suy nghĩ quá nhiều, hãy đọc và cảm nhận nét đẹp của châu Âu bằng cả con tim của mình, chắc chắn bạn sẽ bị vẻ đẹp của nó làm cho say đắm không thể thoát ra.

Nếu như mọi người đi du lịch bị hấp dẫn bởi những “địa điểm du lịch”, “những nơi nhất định phải đến” thì Phan Việt không như vậy. Chị có một góc nhỏ trong tim dành cho Paris, không thể nào mất đi. Chị dành một tình cảm đặc biệt cho Paris: “Thành phố này có một chỗ cho tôi-nếu không phải giữa Paris thì là giữa Paris đầy Hugo; đấy là mối tình không nói thành lời” Paris với chị là nơi có Hugo, chính tình cảm ấy làm chị cảm nhận Paris theo một cách rất riêng, không phải dưới con mắt của du khách vì vậy ta sẽ có một góc nhìn mới mẻ, rất lạ về nơi đây.

Đi du lịch cùng bạn bè hay gia đình thì vui nhưng đi một mình lại đem đến cho ta cảm giác tự do, thoải mái. Tôi khâm phục Phan Việt bởi sự mạnh mẽ, cá tính của chị. Đi du lịch một mình, đến một nơi khác biệt về văn hóa, về ngôn ngữ, bao nhiêu rắc rối xảy ra nhưng chị không hề tỏ ra bi quan, từ chị tôi luôn thấy tỏa ra niềm tin, hy vọng. Điều này cũng làm bạn khi đọc cuốn sách cảm thấy thoải mái hơn.

Là người Việt nhưng chị đã có nhiều năm sống ở Mỹ nên văn phong của chị rất phóng khoáng, không hề hoa mỹ, nó mộc mạc và giản dị, không hề có sự khoa trương. Tôi thích cách chị miêu tả khung cảnh, không hề màu mè mà vẫn gợi được cảm xúc của bạn đọc: “Lúc này, mặt trời đột nhiên ló ra sau những đám mây và một cơn gió nhẹ thổi xuyên qua những hàng cây cổ thụ xanh lá, đuổi cát và lá khô chạy thành một cơn sóng dưới mặt đất. Ánh nắng chiếu qua những tán lá rộng đung đưa, làm cho những bóng nắng dưới đất liên tục nhảy múa. Một ngày mùa thu tuyệt vời”. Nói là chị viết cuốn này khi đang buồn nhưng đọc văn của chị thì tôi chẳng hề thấy buồn lắm, chỉ đôi khi có man mác nỗi buồn một chút, một chút thôi.

Gấp lại trang sách, tôi có chút tiếc nuối, tôi muốn ở lại với châu Âu, với Pháp tràn đầy sức sống, với Đức có chút nghiêm nghị, với Ý, vẻ đẹp của sự hoàn hảo và tinh tế, chỉ một chút nữa thôi, tôi không muốn bỏ những nét đẹp ở lại. Tôi chẳng biết chị có những suy tư, chiêm nghiệm gì với mọi thứ, cái đọng lại trong tôi chỉ là nét đẹp của châu Âu. Thật sự châu Âu có điều gì đặc biệt lắm. Vậy nên, bạn hãy đọc và cảm nhận, tìm cho bản thân một châu Âu của riêng mình nhé!

Nội dung: Huyền Nguyễn - Bila Team
Ảnh: Mai Phương - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top