REVIEW "Dám Ước Mơ Sẽ Không Còn Sợ Hãi": Nhìn Nhận Về Ước Mơ

"Đừng biến bất cứ thứ gì thành xiềng xích trói buộc bạn, nếu không bạn sẽ bị chúng đánh bại.” -Lý Đan- Tuổi trẻ đáng giá và rộng lớn vô cùng, đừng vì vài ba trang giấy thi mà đánh mất ước mơ của mình!
Đây là một cuốn tản văn, tập hợp nhiều câu chuyện nhỏ về cuộc đời. Mỗi mẩu chuyện, mỗi góc nhìn lại như cho người đọc sống một cuộc đời khác, cùng đau, cùng vui, cùng trải nghiệm với nhân vật, dù cho họ có khác nhau về tuổi tác hay địa vị thì tôi tin chắc rằng, mỗi câu chuyện nhỏ trong cuốn sách đáng yêu này đều thấp thoáng bóng hình của chúng ta cả - những con người của tuổi trẻ và của những khát khao vươn lên.
Một cuốn sách hay, nhẹ nhàng cho những người trẻ đang loay hoay với chính cuộc đời mình. Và tôi sẽ chỉ khai thác nó ở nội dung mà tôi cho là phù hợp với tâm trạng tôi ở hiện tại - một cô sinh viên sắp nhập học một ngôi trường không phải top đầu.
Có lẽ ai trong chúng ta cũng từng sợ hãi, chùn bước trước ngưỡng cửa đến trưởng thành. Trong vòng tay của cha mẹ, ta là hạt vàng, hạt ngọc luôn được người nâng niu chăm bảo. Thế rồi ra đời, đối diện với đời, với sự thất bại, thử thách, ta nhận ra bản thân mình mơ hồ và yếu ớt đến nhường nào.
Kết thúc 12 năm cuộc đời học sinh bằng một kì thi đại học trong 2 ngày, tiếng trống hiệu lệnh của trường thi vang lên, bước ra khỏi cánh cổng ấy, sẽ có những người mỉm cười kiêu hãnh tiến vào ngôi trường mơ ước, lại có những người vì nhiều lý do mà nghỉ học, hoặc chỉ học được ở những trường hạng ba.
Thế nhưng thành nhân – thành người chẳng lẽ chỉ do một bài thi Đại học quyết định là xong? Đường đời dài đằng đẵng, khảo nghiệm thực sự còn rất nhiều, và thứ quyết định tương lai chân chính của một người là thái độ và cách họ giải quyết những vấn đề xung quanh.
Dũng cảm đứng lên vấp ngã, dũng cảm chấp nhận và dũng cảm ước mơ và nắm lấy toàn quyền quyết định vận mệnh của mình, Lý Đan trong câu chuyện “Mùa hè của một nữ sinh viên trường đại học hạng ba” – trích cuốn sách “Dám ước mơ sẽ không còn sợ hãi” chính là một ví dụ điển hình. Người ta vẫn bảo "học tài thi phận", Lý Đan không kém, thực lực ở mức khá song điểm thi đại học lại thấp tới nỗi chỉ đủ để học ở một trường hạng ba. Mẹ Lý an ủi dè dặt hỏi: “Con gái, nếu không thích, cố gắng năm sau thi lại?” Tư tưởng của bậc cha mẹ phương Đông luôn đặt lên vai con mình những kỳ vọng rất đẹp, điều đó không xấu nhưng nó quá nặng, đến mức nhiều đứa trẻ chẳng thể thở nổi vì mất đi tuổi thơ chúng nên có, ước mơ chúng cần nuôi dưỡng riêng. Thật ra đối với những người có điểm thi không cao, "lời an ủi xung quanh giống như viên kẹo bọc sắt, bên ngoài thì ngọt ngào, nhưng khi nuốt xuống rồi mới từ từ hoen rỉ, đau rát như cứa vào cuống họng và khoét sâu vào vết thương trong đáy lòng".
Lý Đan cũng không ngoại lệ. Nhưng: “Thôi, con không có thời gian buồn rầu đâu, đến lúc con cần chứng tỏ thực lực rồi!”
Một cánh cửa mới cô tự mình mở ra và bước vào!
Mở lớp, tự thiết kế áp phích cho bản thân, an ủi những người bạn căng thẳng với áp lực học tập, Lý Đan làm gia sư Tiếng Anh - kiếm tiền từ chính môn học mình giỏi nhất, bằng chính năng lực của mình - những thứ mà cô không lấy được từ bài thi đại học. Từ một cô bé học trường Đại học hạng ba tưởng như không có hi vọng, Lý Đan trở thành người truyền cảm hứng thành công.
Học sinh chúng ta đều phải bước vào kì thi đại học, cũng là cánh cửa của hành trình trở thành người lớn. Khi dòng bút cuối cùng trong bài thi cuối được nhấc lên cũng là lúc ta phải trưởng thành, là lúc ta theo đuổi vận mệnh phía trước. Kì thi đại học có hay chăng chính là tấm vé thông hành giúp cho ta bước vào đời dễ hơn một chút? Thế thì ai dám nói thi đại học không quan trọng? Ai dám nói không mong muốn, kì vọng mình có thể vào được một trường top đầu?
Thế nhưng, điều tôi muốn nói ở đây không phải đôi co hơn thua về sức nặng của kì thi ấy đối với cuộc đời, đơn giản tôi chỉ muốn nói rằng chặng đường phía trước còn rất dài, cũng rất nhiều ngã rẽ. Nếu chẳng may, bạn không đi được con đường ấy, thì cũng đừng quá tuyệt vọng. Một cánh cửa khép lại thì luôn luôn sẽ có một cánh cửa khác hé mở cho bạn, quan trọng là bạn có nhận ra, can đảm bỏ qua những điều quá khứ để bước tiếp tới những con đường khác. Ước mơ thì còn đấy, thất bại lần đầu hay lần n nào nữa thì cũng là một bài học quý báu. Đừng bấu víu vào chuyện bại thành đã qua để rồi lỡ mất tương lai!
"Đừng biến bất cứ thứ gì thành xiềng xích trói buộc bạn, nếu không bạn sẽ bị chúng đánh bại.”
-Lý Đan-
Tuổi trẻ đáng giá và rộng lớn vô cùng, đừng vì vài ba trang giấy thi mà đánh mất ước mơ của mình!
Nội dung: Táo Nhỏ - Bila Team
Ảnh: Bảo Lân