Giỏ hàng

REVIEW “Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại”: Tuổi Trẻ Hãy Là Chính Mình

Tiếng trống tuổi 25, tiếng trống tuổi 30, chưa gióng lên mà ta đã sợ hãi lao đi rồi. Người ta nói kẻ dùng trái tim là yếu đuối, thực ra chỉ kẻ mạnh mới dám dùng thôi.

Trong những năm tháng tuổi trẻ, hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua những lo lắng, băn khoăn, sợ hãi, đánh mất chính mình. Nhìn xem, bạn bè lập thân, trang lứa lập nghiệp, tình duyên phơi phới. Còn mình chỉ biết đứng nhìn, lặng thinh nhưng trong lòng thì dậy sóng, liệu rốt cuộc tuổi trẻ của mình sẽ trôi qua như thế ư? Trong lúc ấy, mình biết đến Trang Xtd và sách của chị ấy như một cơ duyên bất ngờ. “Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại”, một quyển sách nhẹ vỏn vẹn gần 300 trang nhưng nặng trĩu những tâm sự của thanh xuân. Mình đã mất rất nhiều thời gian để đọc, đọc đi đọc lại và nghiền ngẫm. Hóa ra, không chỉ riêng mình mang trong lòng những hoài nghi về tuổi trẻ. 

"Bố mẹ không hỏi các con đi học vui không, chỉ hỏi điểm cao không. Bố mẹ không hỏi đi làm vui không, mệt không, chỉ hỏi lương cao không, công ty to không. Kết hôn không hỏi có yêu nhau không, mà hỏi có hợp năm tuổi không, chúc mừng sale-off tuổi xuân thành công. Ly dị không ai hỏi vì sao không sống cùng nhau nữa, chỉ hỏi định nhìn mặt mẹ cha xóm giềng thế nào. Đâu phải đến lúc đi làm bạn mới sợ thứ Hai, bạn sợ thứ hai từ lúc đi học cơ mà. Hóa ra chúng ta vẫn là những đứa trẻ đi dưới sân trường, chỉ vì tiếng trống mà chạy đua náo loạn trong sợ hãi. Tiếng trống tuổi 25, tiếng trống tuổi 30, chưa gióng lên mà ta đã sợ hãi lao đi rồi. Người ta nói kẻ dùng trái tim là yếu đuối, thực ra chỉ kẻ mạnh mới dám dùng thôi.”

Thật vậy, mình đã từng yếu đuối, đã từng sợ hãi, đã từng cô đơn. Mình đã trốn tránh tất cả, yêu chẳng dám nói lời yêu, buồn không dám tâm sự, ngay cả khóc mình cũng không dám. Mình đã quên rằng bản thân mình cũng có một trái tim, mình cũng có một cuộc đời. Vậy thì, sao lại không dám là chính mình chứ? Là vì điều gì? May thay, mình đã tìm được câu trả lời, cảm ơn vì mình đã gặp được quyển sách này.

Quả thật, dưới ngòi bút sắc sảo, tinh tế và cũng vô cùng hài hước, lôi cuốn, Trang Xtd như nói hộ lòng người, cảm thông sâu sắc và thấu hiểu cho những trăn trở của tuổi trẻ. Những câu chuyện vụn vặt từ chuyện trường lớp, học hành, tình yêu, gia đình, xã hội... khá gần gũi, cởi mở được lột tả dưới một chiều sâu chân thật của cảm xúc. Hiếm có người trẻ nào dám viết nên những dòng tâm tư ấy, một cách thuần khiết và dễ đi vào lòng người đến như vậy. 

Tuổi trẻ thì sao chứ, chúng ta không được phép sống đúng với con người thật và cảm xúc của chính mình ư? Vì điều gì chứ? Vì tuổi trẻ của họ thành công, còn mình thì không. Vì tuổi trẻ của họ có tình yêu, còn mình thì vẫn đeo đuổi một chút vụng dại ngây thơ. Thật vớ vẩn, hãy tận hưởng tuổi trẻ được là chính mình! Xem tất cả như một cuộc dạo chơi, tiếng tăm, hạnh phúc đều chỉ là chút hư danh mà xã hội đang say mê theo đuổi. Điều cần làm là hãy đi sâu vào chính mình. Thử hỏi xem, mấy người suy nghĩ thấu đáo được như chị ấy.

Đọc “Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại”, đôi lúc ta như được trở về với tuổi thơ, với những câu từ nhẹ nhàng, trong sáng nhưng đủ sâu lắng để đọng lại trong lòng người những xúc cảm thơ ngây đến lạ. Có lẽ vì xuất thân “sinh ra từ làng” mà cách hành văn nhẹ nhàng của Trang Xtd lại chân thành đến vậy. Chúng ta không thể phủ nhận về sự “ngông” trong ngôn ngữ của chị ấy, nhưng không sao, đó mới là tuổi trẻ! Trong sách có một vài đoạn thực sự rất mơ hồ, dông dài như vừa ngủ dậy, khi mắt còn cay. Nói đây là điểm trừ của quyển sách thì lại không đúng, liệu rằng đây phải chăng là những dòng cảm xúc lan man không tài nào diễn tả được hết. 

Dẫu sao, “Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại” sẽ là một người bạn đồng hành trong chặng đường dài trắc trở mang tên tuổi trẻ của chúng ta. Hi vọng những chia sẻ và trải nghiệm của tác giả Trang Xtd sẽ là liều thuốc an thần cho những chênh vênh và cô đơn của các bạn. Hãy vững tin vào tuổi trẻ này, một lòng tin vững chắc vào bản thân. Hãy yêu thương, sẻ chia. Và quan trọng hơn hết, tuổi trẻ, hãy sống là chính mình, để sau này không phải hối tiếc, rằng “Ngày xưa tôi TỪNG-CÓ-MỘT-TRÁI-TIM”

Nội dung: Trà Duyên - Bila Team
Ảnh: Thanh Duyên - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top