Giỏ hàng

REVIEW "Trước khi nhắm mắt": Dung Dị Và Cuốn Hút

Ba giờ sáng, Minae đi về từ chỗ làm bằng xe đạp. Cuộc sống của cô cùng với người chồng của mình Reiji đang thực sự rất hạnh phúc. Tối hôm đó, cô gặp tai nạn, bị nghiền nát bởi một chiếc xe ô tô mất lái. Xương sườn cô gãy răng rắc, dạ dày, nội tạng dường như vỡ tung…

Sau khi vụ tai nạn kết thúc được một khoảng thời gian, Shinsuke - một nhân viên làm ở quán rượu Myoga, bị một người khách lạ mặt ra tay sát hại. May mắn thay, anh vẫn giữ được mạng sống của mình. Theo điều tra cho thấy, người khách lạ mặt ấy chính là Kishinaka Reiji - người chồng của nạn nhân của vụ tai nạn năm nào do chính anh gây ra. Sau khi tưởng rằng Shisuke đã chết, anh ta đã tự vẫn bằng thuốc độc ở nhà riêng. Sự việc đó xảy ra đã khiến Shinsuke bị mất trí nhớ một phần. Tuy biết rõ mình chính là người gây ra vụ tai nạn ấy nhưng những chi tiết của nó cứ mơ hồ trong đầu anh, khiến anh không thể tài nào nhớ ra được.

Nhiều sự việc khác đã xảy ra, hé lộ một sự thật mà Shinsuke chưa bao giờ ngờ tới: anh không phải là người trực tiếp gây ra vụ tai nạn. Vậy kẻ kia thực sự đang ở đâu, tại sao hắn lại được nhởn nhơ, vui vẻ mà anh lại phải hứng chịu sự phẫn nộ từ người chồng của nạn nhân? Chân tướng dần dần hé lộ qua từng chương truyện, đi tới hồi kết đầy thuyết phục và công bằng.

Bằng giọng văn dung dị và đầy mê hoặc, Keigo Higashino đã biến những câu từ vốn đơn giản trở thành một câu chuyện hấp dẫn, li kì khiến tôi không thể nào rời mắt ra được. Tuy vậy, cảm xúc của tôi khi đọc cuốn sách này thật sự không nhiều, chỉ đơn giản là sự thích thú khi gặp một câu chuyện lôi cuốn như vậy. Có thể nói, "Trước khi nhắm mắt" đối với tôi thật sự giống một thước phim quay chậm, khi tôi chỉ là một kẻ đứng ngoài, ngắm nhìn câu chuyện ấy một cách toàn cảnh, hoàn hảo nhất. Trong đó, chương đầu của cuốn sách đã thực sự làm tôi ấn tượng với chi tiết miêu tả một con người với đốm sáng của sự sống chỉ còn leo lắt:

"Ngọn lửa còn sót lại trong mớ ý thức đứt quãng bỗng trở thành nỗi căm hận. Căm hận vì cuộc đời vốn dĩ đang hạnh phúc đột nhiên phải kết thúc.

[...] Cố thắp lên đốm lửa hận thù cuối cùng, Minae nhìn chằm chằm kẻ lái xe. Nhưng mà, cô không muốn chết. Reiji, cứu em với!
Em không muốn chết.
Không muốn chết."

Những câu văn ấy đã cho tôi thấy được sự mỏng manh của con người khi đứng trước cái chết. Điều này đã đặt trong lòng tôi một câu hỏi: cho dù có thanh thản như thế nào, dù có dũng cảm và tự nguyện như thế nào, trong giờ khắc cuối cùng của sự sống, có phải tâm hồn nào cũng sẽ cất lên ước nguyện được tiếp tục sống tiếp?

Nội dung: Anh Thư - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top