Giỏ hàng

Bài Học Từ Sách "Tôi Là Một Con Lừa"

Muốn bắt đầu cuộc hành trình riêng của mình, điều đầu tiên bạn cần làm là trút bỏ mọi định kiến về thế giới, có một cái nhìn “ngây thơ” hơn để cảm thấy háo hức về quãng đường phía trước, để tự mình cảm nhận về thế giới bằng chính thế giới quan của mình và để bắt đầu bước đi. Vậy thôi.

“Đi một ngày đàng, học một sàng khôn.” Mỗi chuyến đi không chỉ khiến ta trở nên thư giãn hơn mà còn đem lại cho ta nhiều trải nghiệm và bài học quý báu. Điều đó cũng hoàn toàn đúng với Nguyễn Phương Mai - tác giả của cuốn sách “Tôi là một con lừa”. Trong suốt chặng đường dài gấp hai lần rưỡi vòng Xích đạo đi qua khắp các nước trên thế giới của mình, cô cũng đã chiêm nghiệm được bao triết lý sâu sắc về cuộc sống con người từ những hình ảnh lạ lẫm đáng kinh ngạc của từng nền văn hóa. Tất cả đã được ghi lại trong cuốn tự truyện của cô. Vậy hãy cùng lắng nghe những suy ngẫm từ hành trình của “Tôi là một con lừa” để xem chuyến đi ấy mang lại cho ta điều gì đặc biệt nhé!

1. Để có thể can đảm lên đường, hãy trút bỏ mọi định kiến về thế giới.

Bạn đã bao giờ ngăn cản đôi chân đang thèm khát cảm giác du ngoạn khắp năm châu của mình chỉ bởi nghe người khác dọa dẫm rằng “Ở đó nguy hiểm lắm!”, “Nước đó đầy trộm cắp, cậu yên tâm được không?”... chưa? Con người luôn có khát khao được khám phá thế giới một cách mãnh liệt, chỉ là có người can đảm bước đi, có người còn rụt rè sợ hãi mà thôi. Ta sợ vì ta cho rằng nơi nào đó trên thế giới này không đủ tốt, không đủ đẹp trong khi ta còn chưa được tận mắt nhìn thấy bao giờ. Ta còn bị tác động bởi cả những suy nghĩ chủ quan của một người khác nữa.

Vậy nên, muốn bắt đầu cuộc hành trình riêng của mình, điều đầu tiên bạn cần làm là trút bỏ mọi định kiến về thế giới, có một cái nhìn “ngây thơ” hơn để cảm thấy háo hức về quãng đường phía trước, để tự mình cảm nhận về thế giới bằng chính thế giới quan của mình và để bắt đầu bước đi. Vậy thôi.

2. Đi nghỉ mát và đi du lịch là hai khái niệm khác nhau.

Nhiều người luôn cho rằng hai khái niệm này là một. Căn bản là đến một nơi nào đó mới mẻ, vui chơi nghỉ dưỡng thôi, mọi người cũng có thể lấy để khoe rằng mình đang đi du lịch. Thế nhưng sự thực thì không phải là vậy. Bản chất của một chuyến du lịch là một cuộc trải nghiệm, trong đó người trải nghiệm là chính bản thân bạn. Việc trải nghiệm bao gồm sự tự khám phá, tự tìm tòi, tự cảm nhận. Điều đó đồng nghĩa với việc một chuyến du lịch sẽ là một chuyến đi nói “Không” với tour, với hướng dẫn viên. Bạn đang đi du lịch khi bạn không chỉ khám phá những danh lam thắng cảnh nổi tiếng được nhiều người biết tới mà còn khám phá sâu vào cuộc sống và văn hóa bản địa; không chỉ nằm trong phòng điều hòa mát mẻ mà còn có thể hòa mình vào cuộc sống lao động vất vả của người dân…

3. Thế giới phẳng có sức mạnh kết nối con người.

Trong chuyến đi của mình, tác giả đã làm quen được với biết bao người bạn mới. Thậm chí trong một buổi party, cô đã lưu lại được một tấm ảnh trong đó có xuất hiện bốn người và bốn người đều đến từ bốn châu lục khác nhau. Con người đã được kết nối với nhau mạnh mẽ như thế. Cô còn gặp những người bạn đa quốc tịch mang trong mình nhiều dòng máu, là sự giao thoa của thời đại, của văn hóa và của nhiều dân tộc trên thế giới. Bên cạnh đó là những người không có công việc hay nơi ở cố định, họ chọn cách đi vòng quanh thế giới để vừa làm, vừa trải nghiệm cuộc sống muôn màu. Những con người đặc biệt này đã khiến cô thêm phần ngưỡng mộ về những “công dân toàn cầu” như thế. Khi thế giới phẳng đã muốn kết nối con người thì tại sao con người vẫn cứ đứng im mà không tương tác lại?

4. Cái giá của mỗi chuyến đi là gì?

Mỗi chuyến đi đều mang lại cho chúng ta nhiều kỷ niệm đáng nhớ, nhưng chắc chắn song hành với đó cũng là những ký ức rùng rợn đáng quên. Bản thân tác giả Nguyễn Phương Mai trong hành trình của mình cũng đã gặp rất nhiều tình huống “kịch tính”: suýt bị bắt về làm vợ của một người đàn ông với vật trao đổi là năm con dê và năm con lợn, bị một gã say túm cổ tay bắt uống rượu chung… Thế nhưng thay vì nói đó là những điều bạn đánh mất trong chuyến đi thì hãy gọi nó là điều bạn nhận được. Vì sao à? Vì những điều kịch tính đó mới là những điều khiến bạn ghi nhớ nhất, là những thứ mang lại cho bạn “bài học nhớ đời” - những trải nghiệm có một không hai mà bạn không có “cơ hội” trải nghiệm thêm nữa.

5. Khi đi càng nhiều, bạn sẽ thấy mình càng nhỏ bé.

Đi nhiều nghĩa là trải nghiệm nhiều. Trải nghiệm nhiều nghĩa là biết nhiều. Thế nhưng khi bạn biết càng nhiều thì bạn càng thấy không thỏa mãn. Kho tàng tri thức của thế giới là vô tận, một khi bạn đã có hứng thú với nó thì bạn sẽ không bao giờ ngừng được việc tìm tòi thêm về nó. Bước chân đi, bạn mới thấy con mắt của mình thật hạn hẹp. Thế giới quan mà mình luôn tôn thờ và cho là đúng đắn có thể cũng không hoàn toàn hợp lý ở một nền văn hóa khác. Những thứ mình cho là hiển nhiên hiện hữu cũng không phải là một thuộc tính mang tính chính xác đối với một cá nhân khác. Vậy nên, việc đi và trải nghiệm có thể giúp bạn mở rộng con mắt, trí óc của mình, để biết đặt mình trong hoàn cảnh của người khác, ngắm nhìn thế giới từ một góc nhìn khác, để thấy mọi thứ còn rộng lớn hơn ta tưởng, để thay đổi và để tự làm cho bản thân mình trở nên phù hợp với sự thay đổi của xã hội đương thời.

Nội dung: Phương Anh - Bila team
Ảnh: Tiên Nguyễn - Bila Team


Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top