Giỏ hàng

REVIEW “Điều cuối cùng ở lại”: Mùa Hè Ấy Đã Cho Tôi Một Điều Cuối Cùng Ở Lại - Một Sự Khiếm Khuyết Hoàn Hảo Nhất

Bởi tôi muốn trong những ngày đông lạnh giá, những trang viết của tôi sẽ giúp bạn tưởng tượng về Mùa hè. Sẽ khiến lòng bạn bừng sáng, hân hoan. Sẽ khiến bạn thèm ra Biển. Sẽ khiến bạn muốn tan đi như một que kem trong lòng ai đó. Và hơn cả, sẽ khiến bạn nhớ đến mùa hè – như nhớ đến những đoạn đường thanh xuân rạng rỡ nhất. Khi mà bạn sống cuống quýt, nông nổi, bất chấp và đắm mình trong nỗi vị kỷ của một cô gái độc thân tha thiết yêu cuộc đời.

Nếu bạn từng là fan của các ấn phẩm “Hoa học trò” và “Trà sữa cho tâm hồn” thì chắc hẳn cái tên Lynh miêu – Bông hoa cánh mềm màu đỏ đã không còn xa lạ gì. Chị được độc giả biết đến với tư cách là một cây bút viết truyện ngắn.

Trong các tác phẩm được phát hành, cuốn sách “Điều cuối cùng ở lại” được đánh giá là một cuốn sách đánh dấu sự chiêm nghiệm về sự trưởng thành của chị, khi mà chị đã đi được gần hết ¼ cuộc đời, đứng trước cái ngưỡng tuổi 30, và có lẽ vì thế mà nó trở nên thật sâu sắc.

Ở một bài phỏng vấn của chị với tạp chí Elle, Elle đã đưa ra một câu hỏi: “Cảm hứng từ đâu để Linh viết lên cuốn Điều cuối cùng ở lại này?”, Linh đã trả lời rằng:“Là mùa Hè. Tôi thích ánh sáng lấp lánh của mùa Hè. Thích tinh thần của mùa Hè. Mùa Hè cũng giống như tuổi trẻ của bạn. Rực rỡ là thế, đôi khi bi thương cũng là thế. Và rất nhiều năm sau nhìn lại, luôn có thể khiến bạn nao lòng.” Quả thực, ngay khi tôi chọn mua cuốn sách này, tôi đã nao lòng bởi cái vẻ đẹp trắng tinh khôi mà “Điều cuối cùng ở lại” khoác lên, nhẹ nhàng mà dịu mát.

Và khi bắt đầu chiêm nghiệm những trang sách đầu tiên, tôi lại một lần nữa bàng hoàng bởi sự dịu dàng ấy, dịu dàng đến ngọt ngào.

“Những câu chuyện trong cuốn sách này đều phảng phất dư vị của Mùa hè. Tôi đã nghĩ, nhất định sẽ ra mắt nó để mừng sinh nhật tuổi 25. Nhưng rồi, dù đã viết suốt 2 năm, thì những bận rộn cứ làm mọi thứ chậm chạm đến không tài nào kiểm soát nổi. Cuối cùng, đến tận Mùa đông, nó mới sẵn sàng xuất hiện, để rồi được bày bán trên các sạp sách chờ đợi ai đó mang về nhà.

Nhưng tôi nghĩ, thực ra cũng chẳng sao cả.

Bởi tôi muốn trong những ngày đông lạnh giá, những trang viết của tôi sẽ giúp bạn tưởng tượng về Mùa hè. Sẽ khiến lòng bạn bừng sáng, hân hoan. Sẽ khiến bạn thèm ra Biển. Sẽ khiến bạn muốn tan đi như một que kem trong lòng ai đó. Và hơn cả, sẽ khiến bạn nhớ đến mùa hè – như nhớ đến những đoạn đường thanh xuân rạng rỡ nhất. Khi mà bạn sống cuống quýt, nông nổi, bất chấp và đắm mình trong nỗi vị kỷ của một cô gái độc thân tha thiết yêu cuộc đời.”

Đó là một lời chào ngọt ngào – lời chào của chính tác giả muốn gửi đến cho những độc giả, những người mà sắp tới đây sẽ đồng hành tiếp cùng với chị trong cuốn sách này. Cuốn sách chỉ vỏn vẹn 10 câu chuyện ngắn trong 208 trang giấy nhưng tất cả đều được viết lên bằng tất cả sự yêu thương của chị. Vẫn là cái lối viết văn ấy, không mạnh mẽ ào ạt như cơn mưa rào mùa hạ mà rất đỗi dịu dàng như ánh nắng ban mai của mùa thu, chị sẽ dẫn dắt ta trải qua đủ cung bậc cảm xúc của tuổi trẻ. Bạn sẽ bắt gặp những câu chuyện về tình bạn chân thành, về tình yêu đầu đời trong trẻo,.. của Trà, Những mảng lục địa trôi dạt, hay Trái tim mặt trời,.. Và ẩn sâu trong mỗi câu chuyện ngắn ấy lại là thông điệp vô cùng sâu sắc. Điều cuối cùng ở lại trong tôi là thông điệp về “sự khiếm khuyết” mà chị gửi gắm trong câu chuyện mang tựa đề Trà.

“Tôi đã mua về nhiều đồ khiếm khuyết. Khi thì là cái cốc trắng muốt có một vết xước nhỏ ở ngay miệng, khi thì là cái đĩa hình mặt trăng bị mờ một chút xíu họa tiết hoa, khi thì một chậu cây xinh đẹp vô cùng nhưng bị nứt một góc dưới đáy. Tôi sẽ chọn những món đồ lỗi ấy, thay vì một món đồ hoàn hảo bày bán ở những gian ngoài. Không phải vì giá của chúng chỉ rẻ bằng một nửa. Mà đơn giản, bởi vì chúng là những món đồ duy nhất. Chiếc cốc duy nhất, chiếc đĩa mặt trăng duy nhất, chậu cây duy nhất. Chúng là duy nhất bởi chúng không hoàn hảo. Và bởi vì chúng không hoàn hảo, nên tôi mới cảm thấy chúng đặc biệt và chỉ-thuộc-về-một-mình-tôi nhiều đến thế.”

Có chăng:

“Sự khiếm khuyết chính là thứ tạo nên những điều hoàn hảo nhất – những điều đặc biệt và chỉ có một không hai trong cuộc đời này.”

Bạn thấy đấy, không chỉ riêng những đồ vật vô tri vô giác, mà ngay cả con người chúng ta cũng không ai là hoàn hảo cả, chúng ta có thể khiếm khuyết về vật chất, cũng có thể khiếm khuyết về tinh thần. Đứng trước những khiếm khuyết ấy, chúng ta thường đổ lỗi, chúng ta thường sợ hãi, chúng ta thường không dám đối mặt. Có lẽ, bởi chính chúng ta không ai muốn thừa nhận sự khiếm khuyết ấy, không ai biết được rằng chính sự không hoàn hảo ấy lại khiến ta thật đặc biệt, khiến chúng ta thành công hơn.

Bạn có thể biết đến Mark Zuckerberg – người sáng lập ra facebook nhằm mục đích kết nối mọi người với nhau, nhưng lại không biết được rằng ở ngoài đời, mọi người nhận định anh là một người bảo thủ, khó kết bạn.

Hay như là Nick Vujicic – một diễn giả nổi tiếng nhưng lại không may mắn khi mất đi tứ chi. Tuy vậy, anh lại là người truyền cảm hứng cho mọi người, anh mang đến cho họ niềm tin, cho họ sự nỗ lực vượt qua khiếm khuyết của bản thân.

Ở những con người ấy, ta thấy được rằng: “Khiếm khuyết chính là thứ giúp họ mạnh mẽ hơn, giúp họ thành công.” Với mỗi khiếm khuyết của bản thân, bạn và tôi hãy chấp nhận nó và biến nó thành động lực để thành công.

Và sau cùng, điều cuối cùng ở lại với bạn sẽ là gì?

Nội dung: Thanh Thanh - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top