Giỏ hàng

REVIEW ''Hãy chăm sóc mẹ'': Đừng Bao Giờ Nói Giá Như

“Mọi chuyện trên thế gian đều có thể dự đoán được nếu ta suy nghĩ thật sâu sắc về chúng. Ngay cả những việc mà ta gọi là khác thường, nếu suy nghĩ thấu đáo thì chúng cũng chỉ là những việc đương nhiên xảy ra. Thường thường do ta không suy nghĩ kĩ nên mới gặp những chuyện ngoài ý muốn.’’

Đây là một câu trích dẫn đầy ý nghĩa được đúc ra từ cuốn sách “Hãy chăm sóc mẹ’’ của Shin Kyung Sook, cuốn sách mà tôi rất tâm đắc.

Shin Kyung Sook là nhà văn người Hàn Quốc. Các tác phẩm của ông rất nhẹ nhàng nhưng vô cùng sâu lắng. Mỗi tác phẩm là một bài học đáng giá cho con người để họ suy ngẫm và tự mình nghiệm ra những chân lí của cuộc đời. ''Hãy chăm sóc mẹ'' là một trong những cuốn sách đã chạm đến được trái tim của bạn đọc. Nó khiến cho độc giả hồi hộp, lo lắng và vỡ òa cùng với tình tiết trong chuyện. Truyện viết về một gia đình ở vùng nông thôn của Hàn Quốc. Trong gia đình ấy luôn có một người mẹ hiền, tảo tần, lam lũ, chịu thương chịu khó và hết mực yêu thương con. Chuyện xoay quanh việc người mẹ đi lạc và mất tích. Mạch cảm xúc của câu chuyện là những hồi ức, những kỉ niệm và tình cảm của mỗi người trong gia đình dành cho mẹ. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay vì cuộc sống bộn bề, họ đã vô tình đánh rơi, để rồi khi mẹ không còn nữa thì họ mới muộn màng nhận ra sự quan trọng của người phụ nữ ấy trong cuộc đời.

Việc người mẹ mất tích như một nút thắt cho câu chuyện. Tại đây tất cả các nhân vật đều bộc lộ rõ nét và chân thật nhất những cảm xúc của của mình. Những người con, ông chồng tất cả đều từ từ nhớ lại tất cả những kí ức liên quan đến người phụ nữ đã biến mất kia. Người phụ nữ ấy, một người đàn bà nhân hậu và giàu lòng vị tha. Bà đã hi sinh cả cuộc đời để chăm sóc, lo lắng cho những người mà bà yêu thương. Nhưng đến cuối đời, bà chỉ nhận lại sự lạnh nhạt, vô tâm. Điều làm tôi đau xót nhất có lẽ là những bức thư mà bà để lại cho người thân của mình. Mỗi người một bức thư và đó là cả tấm lòng của bà. Đọc những dòng chữ ấy, tim tôi như thắt lại, tôi cảm nhận được sự đau đớn, cô đơn và tủi hổ trong từng con chữ. Ấy là nỗi lòng của một người mẹ khi nhìn thấy con mình không thể đạt được ước mơ của nó, người mẹ cảm thấy có lỗi khi nghĩ rằng vì mình mà giấc mơ của con bị gián đoạn, nhưng con đâu hay được “đó cũng là giấc mơ của cả đời mẹ’’. Dòng chữ như đâm xuyên qua lớp màn ý nghĩa của nó, nó xoáy sâu vào nhận thức của mỗi người chúng ta. Phải, mẹ là vậy. Người phụ nữ lúc nào cũng lấy ước mơ của những đứa con để làm ước mơ của mình, lấy niềm vui của con làm hạnh phúc cho bản thân… nhưng đâu phải ai cũng thấu hiểu! Người mẹ đã phải chôn vùi những tổn thương, bà âm thầm chịu đựng tất cả và rồi lại vĩnh viễn ra đi.

Hành trình đi tìm người Mẹ bị lạc đã làm hiện về trong các con những dòng hồi ức day dứt và họ chợt nhận ra, mình đã vô tâm với Mẹ đến nhường nào. Chỉ khi không còn mẹ bên cạnh, họ mới nhận ra rằng vì quá mải miết với những xô bồ củ cuộc sống mà con quên mất rằng hạnh phúc của Mẹ đôi khi đến từ những điều giản dị nhất, những lời yêu thương, quan tâm, sẻ chia và dành thời gian ở bên, chăm sóc Mẹ. Mẹ là những người phụ nữ vô danh nhưng cao cả, họ không có một điều gì làm của riêng cho bản thân, mọi thứ của họ, họ đều sẵn sàng cho những người thân của mình, họ yêu chân thành, thầm kín nhưng sâu sắc. Họ chịu đựng, câm nín vì hạnh phúc của những đứa con, họ hi sinh quá nhiều thứ mà không đòi hỏi sự đền đáp. Có lẽ, họ nghĩ làm mẹ là thiên chức và đó là nghĩa vụ của một người mẹ. Nhưng hỡi ôi, những người con xin hãy nhớ cho, mẹ là một người phụ nữ, là con người nên họ cũng có những ước mơ, những hoài bão, những niềm vui cho riêng mình. Họ cần có một cuộc đời riêng, không phải là cái bóng của bất kì ai trên thế giới này. Mọi người thường bảo, đức tính cao cả nhất của người mẹ là HI SINH. Đối với tôi đó là sự bất công. Ai cũng có cuộc sống riêng và mỗi người phải biết tự làm chủ cho cuộc sống của mình. Nếu chúng ta không cho người khác cuộc sống thì cũng đừng bao giờ đòi hỏi họ phải hi sinh vì chúng ta. Là một người con chúng nên hiểu rõ ràng MẸ là để YÊU THƯƠNG, chứ không phải để PHỤC DỊCH hay HI SINH cho bất kì ai, bất kì thứ gì. Chính vì thời gian của cuộc đời là hữu hạn nên mỗi chúng ta cần phải trân trọng, cần phải yêu thương và trân trọng mẹ nhiều hơn, trân trọng những khoảnh khắc quý giá khi còn ở bên cạnh mẹ. CHĂM SÓC MẸ là nghĩa vụ, là đắc ân thiêng liêng nhất mà mỗi đứa con nhận được từ Thượng đế nên hãy cố gắng và đừng để bao giờ phải ngậm ngùi thốt lên "GIÁ NHƯ…’’.

Nội dung: Huyền My - Bila team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top