Giỏ hàng

REVIEW "Khu vườn đêm của Tom": Hồi Ức Thơ Mộng Về Quá Khứ

"Ngay lúc này đây, khung cảnh ấy như mê hoặc cậu: nó thật mời gọi và hiện ra rõ ràng trước mắt - rõ ràng từ chiếc lá mập mạp của mấy cây thủy tùng gần đó tới những cánh hoa dạ lan hương uốn cong về phía sau trên những luống hoa hình trăng lưỡi liềm…"

Khi còn bé, chắc hẳn mỗi người đều đã từng mơ về những chuyến phiêu lưu đến nhiều miền đất mới hay chu du trên những ngọn sóng, khám phá những khu rừng già… Chính tôi cũng đã tưởng tượng và mơ mộng như thế. Thậm chí tôi có thể dành cả ngày thả hồn theo chuyến phiêu lưu ấy. Có gì lạ đâu khi một đứa trẻ dành cả ngày chỉ để đuổi theo những mộng tưởng của riêng mình nó. Nhưng thời gian trôi đi, những mơ mộng ấy được thay dần bằng những nỗi trăn trở, lo lắng cơm áo gạo tiền và sự ganh đua thành tích. Thức dậy, đi học đi làm, về nhà… thế là hết ngày rồi, còn thời gian đâu mà mơ với mộng! Vậy thì hè này, sao chúng ta không thử đắm chìm vào thế giới ấy lần nữa, cùng với cậu bé Tom và cô bé Hatty trong cuốn sách "Khu vườn đêm của Tom"? Cuộc phiêu lưu ấy tuy không xa xôi nhưng vẫn rất thơ mộng và lôi cuốn, chắc chắn sẽ không khiến bạn thể rời mắt.

Tom Long là một cậu bé thông minh và hiếu động. Cậu cùng em trai mình - Peter có rất nhiều dự định trong mùa hè, nào là trèo tháp, xây nhà cây,... nhưng tất cả đều bị hoãn lại vì một lý do mà chẳng ai mong muốn: dịch sởi. Cậu phải đến nhà chú Alan và dì Gwen - một căn hộ KHÔNG CÓ VƯỜN. Cả ngày chỉ được chơi ô chữ, lắp ghép, đọc sách càng làm cậu cảm thấy tù túng và khó chịu. Đêm đến, tiếng chuông điểm 13 tiếng thôi thúc Tom bước xuống hành lang dưới, chỉ để kiểm tra chiếc đồng hồ cũ, để rồi tìm được khu vườn đêm kì lạ vốn không tồn tại. Ở đó cậu gặp cô bé Hatty - một cô bé cô đơn, với cuộc sống không mấy hạnh phúc cùng với dì và 3 người anh họ. Chúng cùng chơi, leo trèo và khám phá khu vườn nơi Hatty ở. Tình bạn trong sáng, không toán tính với một người bạn cùng tuổi chính là chìa khóa vô hình giúp Hatty hay chính Tom thoát khỏi sự chán chường, cô đơn, thỏa mãn niềm mong ước của 2 đứa trẻ "muốn có ai để chơi cùng, và có nơi nào đó để cùng chơi."

Những cuộc dạo chơi của 2 đứa trẻ được miêu tả một cách chân thực và đẹp đến nỗi tôi như cảm thấy chính mình đang vui đùa ở khu vườn đó, tươi đẹp đến ngỡ ngàng. Đó là "một bãi cỏ lớn có những luống hoa nở rộ, một cây linh sam cao vút và những cây thủy tùng tán rậm tỏa bóng xuống 2 phía của bãi cỏ, một lối nhỏ uốn lượn dẫn tới những góc xa xôi khác của khu vườn, với những loại cây khác." "Ngay lúc này đây, khung cảnh ấy như mê hoặc cậu: nó thật mời gọi và hiện ra rõ ràng trước mắt - rõ ràng từ chiếc lá mập mạp của mấy cây thủy tùng gần đó tới những cánh hoa dạ lan hương cuốn cong về phía sau trên những luống hoa hình trăng lưỡi liềm…" Từng cái cây, từng luống hoa, từng ngọn cỏ ở trong khu vườn đêm được Phillippa Pearce miêu tả một cách chân thực, trải dài theo từng chương của câu chuyện, như những mảnh ghép nhỏ của một bức tranh khu vườn vĩ đại, sống động đến từng chi tiết.

Đọc câu chuyện, tôi càng thêm nhớ về tuổi thơ của mình. Người ta thường nói thời gian đã đi qua mãi mãi sẽ không bao giờ trở lại nhưng "Khu vườn đêm của Tom" như đưa tôi trở về ngược dòng quá khứ, trở về ngày hôm qua khi tôi vẫn còn là một đứa trẻ với niềm khao khát bé nhỏ "muốn có ai để chơi cùng, và có nơi nào đó để cùng chơi."

"Khu vườn đêm của Tom" đã kể lại một câu chuyện thú vị nhưng không kém phần xúc động về chuyến "đi chơi" tưởng chừng như chán ngắt của Tom. Với giọng văn lôi cuốn của nhà văn Phillippa Pearce cuốn sách như một chiếc vé thông hành đưa bạn lên chuyến tàu thời gian, ngược dòng quá khứ, lại là một đứa trẻ lần nữa.

Nội dung: Anh Thư - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top