Giỏ hàng

REVIEW "Lời chia tay đẹp nhất thế gian": Mẹ, Người Phụ Nữ Tuyệt Vời Nhất Thế Gian

Lời văn của tác giả người Hàn Quốc nhẹ nhàng, bình dị mà khiến ta không khỏi xót xa, chạnh lòng: "Jeong Soo à… dù con quên hết tất cả, quên đi cả khuôn mặt hay nụ cười của mẹ… thì con cũng không được quên con được sinh ra từ bụng mẹ".

Cuộc sống đôi khi thật vô thường! Ta chẳng thể nào biết trước khi nào sẽ đi đến cái dốc bên kia của cuộc sống. Sự sống và cái chết luôn gần nhau đến thế. Ta luôn biết rằng đến một lúc nào đó, người thân bên cạnh ta sẽ rời xa ta mãi mãi nhưng bản thân ta lại chẳng dám đối mặt, chẳng thể nào chịu đựng nỗi đau, sự mất mát lớn đến vậy. Từng trang văn, từng câu chữ trong "Lời chia tay đẹp nhất thế gian" đẹp mà xót xa, đượm buồn. "Lời chia tay đẹp nhất thế gian" - chia tay người mẹ, người đối với mỗi chúng ta là cả thế giới.

Kim In Hee, người phụ nữ nội trợ, bà dành cả cuộc đời để chăm lo cho gia đình, vun vén hạnh phúc cho những đứa con, chẳng bao giờ than vãn đến một lời. Nhưng người phụ nữ ấy chẳng bao giờ nhận được sự quan tâm từ chồng, con, dù những hành động bé nhỏ nhất. Họ bận bịu với cuộc sống ngoài kia, với những điều lớn lao mà quên mất đi người phụ nữ tần tảo ở nhà, chăm lo cho họ từng bữa ăn, giấc ngủ. Người mẹ ấy, một mình lo liệu tất cả từ bếp núc, dọn dẹp đến chăm sóc người mẹ chồng già lú lẫn, dễ nổi nóng và la hét rồi chịu đựng người em trai chỉ biết cờ bạc, bòn rút tiền mình. Đằng sau bữa cơm thơm ngon nóng hổi, đằng sau mỗi bộ quần áo sạch sẽ, thẳng thớm là biết bao công sức của người mẹ ấy nhưng có ai hiểu điều đó. Họ cứ thế đón nhận tình yêu thương, sự chăm sóc như một lẽ dĩ nhiên. Có những giây phút người mẹ, người vợ ấy cảm thấy tủi thân nhưng lại chẳng dám nói ra vì sợ phiền đến các thành viên trong gia đình. Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi, người mẹ ấy ôm hết mọi vất vả, phiền ưu vào mình, chẳng thể san sẻ cùng ai.

Và rồi, đến một ngày, bà được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Đến giây phút ấy, giây phút chia xa, chẳng bao giờ gặp lại nữa, các thành viên trong gia đình mới nhận ra ý nghĩa to lớn trong sự tồn tại của người vợ, người mẹ ấy, thấm sâu nỗi đau đớn, dằn vặt vì sự vô tâm của chính mình. Đôi khi, chúng ta chỉ mất một giây để biểu thị sự quan tâm với người thân của mình nhưng dường như điều đó lại rất khó khăn. Một bữa cơm gia đình, một nụ cười, một lời hỏi thăm cũng có thể khiến người bên cạnh chúng ta cảm thấy ấm áp và hạnh phúc. Cái chết đến lấy đi người mẹ và để lại trong mỗi thành viên nỗi đau và xót xa. Cuối cùng, họ cũng đã có thể làm cho người mẹ ấy hạnh phúc lần đầu tiên, duy nhất và cuối cùng.

Có phải mỗi chúng ta đều như thế, lao vào vòng xoáy hối hả, bận rộn của cuộc sống hay niềm vui riêng tư để rồi quên đi người thân bên cạnh mình. Khi mất đi rồi, ta nhận ra người ấy quan trọng đến chừng nào, ta mới biết trân trọng. Lời văn của tác giả người Hàn Quốc nhẹ nhàng, bình dị mà khiến ta không khỏi xót xa, chạnh lòng: "Jeong Soo à… dù con quên hết tất cả, quên đi cả khuôn mặt hay nụ cười của mẹ… thì con cũng không được quên con được sinh ra từ bụng mẹ".

Hãy cầm cuốn sách, lật giở từng trang để hòa mình vào nỗi đau cũng như cảm nhận tình cảm gia đình đẹp đẽ. Có khi nào, ta bất chợt nhận ra rằng cũng từng có lúc thờ ơ, lạnh lùng với người thân như vậy. Đọc cuốn sách để học cách vị tha và yêu thương nhiều hơn. Có những nỗi đau chẳng thể nói, có những vất vả chẳng thành lời, có những câu chuyện chẳng thể chia sẻ nhưng hãy để yêu thương lấp đầy. "Lời chia tay đẹp nhất thế gian" sẽ giúp bạn biết cách yêu thương đúng nghĩa. Đừng để mọi thứ trở nên muộn màng!


Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể!


"Thật kỳ lạ.
Khi còn trên đời,
Mẹ chỉ là mẹ thôi.
Chẳng có gì hơn.
Thế nhưng khi bà qua đời
Tôi bỗng có suy nghĩ rằng
Bà chính là cả cuộc đời của mình."

Nội dung: Huyền Nguyễn - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top