Giỏ hàng

REVIEW “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?”: Cuốn Sách Mà Bất Cứ Người Con Nào Cũng Cần Phải Đọc Để Hiểu Mẹ Hơn

Nhưng suy cho cùng, mẹ vẫn là mẹ, là người mà cả đời này tôi trân trọng và yêu thương, mẹ đã không ghét bỏ tôi dù tôi tỏ thái độ với mẹ, dù tôi có cư xử sai với mẹ. Không rõ từ bao giờ, mẹ là một phần không thể thiếu trong tôi, tôi cũng muốn hỏi mẹ rằng: “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?”

“Mẹ”, có lẽ với mỗi người đều là thân thương, nhưng tôi từng hận người phụ nữ đã sinh ra tôi, bỏ tôi lại cùng người ba ốm nặng để theo một người đàn ông khác. Thậm chí tôi còn cảm thông cho chị Tí Chuột vì nghèo đói để con ăn cám mà nói dối cho con ăn chè (Chí Phèo_ Nam Cao) còn hơn là mẹ tôi không chút tình người. Tôi tự hỏi có người phụ nữ nào nhẫn tâm hơn mẹ tôi. Nhưng đó là trước đây, còn sau khi tôi đọc “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?” thì với tôi, kí ức về người phụ nữ ấy chỉ là một giấc mơ thoáng qua trong dòng thời gian vô tận.

Tôi từng sợ hãi “dì ghẻ” trong truyện cổ tích “Tấm cám” hay trong bộ phim “Cô bé lọ lem” của Disney, vì vậy, tôi ích kỉ đến nỗi chỉ muốn cùng ba xây dựng hạnh phúc, chỉ hai ba con. Tôi phát khóc khi thấy ba đưa một người phụ nữ lạ về nhà, tôi giận dỗi vì ba không nghe lời tôi mong muốn, tôi tự nhốt mình trong phòng khi ba không còn quan tâm tôi như trước.

Tôi còn muốn bỏ nhà đi khi ba trách tôi bồng bột. Phải, tôi quá ngây dại, tôi sợ phải có thêm một người mẹ nữa. Khi ấy tôi không dám mở lòng vì tôi sợ quá khứ sẽ một lần nữa lặp lại. Nhưng dì là người đã kiên trì đến bên tôi, chăm sóc tôi, trò chuyện cùng tôi dù có bị tôi xua đuổi, không đón nhận, nhất là sau này khi ba tôi mất, dì một tay nuôi tôi ăn học. “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, thứ khoảng cách xa như dải ngân hà trong tôi biến đâu mất mà thay vào đó là ngọn lửa nhen nhóm, tôi cũng có mẹ như bao người.

Chỉ là một lần tôi thấy cuốn sách trên kệ, và mua khi thấy tiêu đề ấn tượng: “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?” Tôi mở cuốn sách ra cũng chỉ vì tò mò.

Nhưng tôi thực sự đồng tình với Moriya Takeshi vì câu nói Sau cuối, tôi cũng biết là mình khó lòng hiểu hết cuộc đời mẹ” cũng hoàn toàn bị thuyết phục trước câu nói “Cuốn sách mà bất cứ người con nào cũng cần phải đọc để hiểu mẹ hơn” được in trên bìa sách.

Cuốn sách là 100 câu hỏi của tác giả, 100 câu trả lời từ người mẹ và 100 câu chuyện thực trong kí ức của một cậu bé được sống cùng bốn người ba. Nhưng đó là kí ức của tác giả, ông ấy là một người tài năng, và chúng tôi có hoàn cảnh sống khác nhau, nên tôi vẫn mong muốn có thể nghe được từng câu trả lời từ chính mẹ tôi hơn.

“Mẹ có từng yêu ông ấy không?”, tôi đã đọc được câu trả lời của mẹ tác giả, và tự suy ra được câu trả lời của mẹ tôi. Rồi tôi cũng muốn hỏi mẹ: “Mẹ sống cùng con và ba có hạnh phúc không hả mẹ?”, “Mẹ có bao giờ ghét bỏ đứa con hư hỏng này chưa?”, “Mẹ….?”

Nhưng suy cho cùng, mẹ vẫn là mẹ, là người mà cả đời này tôi trân trọng và yêu thương, mẹ đã không ghét bỏ tôi dù tôi tỏ thái độ với mẹ, dù tôi có cư xử sai với mẹ. Không rõ từ bao giờ, mẹ là một phần không thể thiếu trong tôi, tôi cũng muốn hỏi mẹ rằng: “Mẹ ơi, mẹ có hạnh phúc không?”

Nội dung: Kim Huế - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top