Giỏ hàng

REVIEW "Sống mòn": Ước Mơ Và Hiện Thực Cuộc Sống

Mỗi con người là một số phận, một câu chuyện riêng. Tất cả các nhân vật hiện lên trong tác phẩm đều mang trong lòng một nỗi đau thầm kín, một câu chuyện khó nói, chẳng thể chia sẻ, cứ thể giữ kín trong lòng. Đau khổ về vật chất, dằn vặt trong tâm hồn, tất cả hiện lên sinh động trong "Sống mòn".

Ai cũng có những ước mơ và hoài bão của riêng mình nhưng thực hiện nó luôn là điều khó khăn. Chính hiện thực khắc nghiệt khiến ta quên mất đi những khát khao cháy bỏng, những đam mê rạo rực thuở nào. Và "Sống mòn" của Nam Cao khắc họa thành công hiện thực cuộc sống, dằn vặt nội tâm và cả những đam mê, khao khát bị vùi lấp bởi cơm áo, gạo tiền. 

Mọi người thường biết đến Nam Cao với tác phẩm bất hủ "Chí phèo" nhưng ông vẫn có rất nhiều các tác phẩm khác hay và đáng đọc trong đó không thể không kể đến "Sống mòn". Giống như các tác phẩm khác của ông, "Sống mòn" không có quá nhiều cao trào, nó đi vào những điều thường nhật hàng ngày để khắc họa đau thương của kiếp người. Một cuốn sách nhẹ nhàng mà có chút gì đó buồn. Đọc cuốn sách ta như phần nào thấy được cuộc sống của những người dân nước ta trong xã hội xưa. "Sống mòn" một cuốn sách cổ xưa, nhưng giá trị nó đem lại thì không hề "cổ".

Nhân vật chính trong truyện là anh giáo Thứ, con người ngay thẳng, tốt tính, mang trong mình bao ước mơ hoài bão cao đẹp thay đổi cuộc sống. Cùng với đó là người vợ tần tảo sớm hôm, lo cho cuộc sống của những đứa con đủ ăn, đủ mặc. Những câu chuyện đời thường, những bế tắc, ngột ngạt của cuộc sống được tác giả lột tả một cách nhẹ nhàng mà rất chân thực.

Những ước mơ dần bị vùi lấp

Thứ từng là một chàng trai ham học hỏi, yêu công việc của mình nhưng năm tháng cứ thế trôi những lo toan, bộn bề của cuộc sống hàng ngày khiến chàng trai ấy dần mất đi nhiệt huyết, niềm yêu thích đối với công việc của mình. Thứ chẳng thể nào mãi chạy theo đam mê mà quên đi vợ, con ở quê nhà vẫn mong ngóng tiền lương của anh từng ngày. Những đồng lương ít ỏi của công việc dạy học chẳng thể đủ để anh có một cuộc sống ổn định ở thành phố huống chi gửi tiền về cho vợ con, gia đình ở quê. Nhìn gia đình ở quê túng thiếu, miếng ăn cũng chẳng đủ, Thứ xót xa chứ, nhưng cuộc sống vốn chẳng hề dễ dàng, kiếm đồng tiền cũng không phải chuyện đơn giản. Nam Cao quả thực là bậc thầy trong việc khắc họa những đau thương về tinh thần của con người. Từng chi tiết nhỏ, nhưng cũng đủ khiến ta phải chạnh lòng. 

Cuộc sống tẻ nhạt cứ lặng lẽ trôi

Mải lo toan cơm áo, gạo tiền, cuộc sống của Thứ cứ mãi quẩn quanh. Anh không có nhiều dịp để khám phá những địa điểm mới mẻ, xung quanh chỉ là những người bạn hàng xóm, những người đồng nghiệp, những cô cậu học trò. Cuộc sống cứ thế lặp lại, không hề có chuyện mới mẻ, không có nhiều niềm vui nhưng chẳng phải quá buồn, nó cứ vô vị như vậy trôi đi. 

Mỗi con người là một số phận, một câu chuyện riêng. Tất cả các nhân vật hiện lên trong tác phẩm đều mang trong lòng một nỗi đau thầm kín, một câu chuyện khó nói, chẳng thể chia sẻ, cứ thể giữ kín trong lòng. Đau khổ về vật chất, dằn vặt trong tâm hồn, tất cả hiện lên sinh động trong "Sống mòn".

Chúng ta chẳng thể nào biết rằng tương lai phía trước liệu có tốt đẹp hơn, cuộc sống liệu có ổn định hơn? Nhưng chúng ta vẫn nỗ lực hết mình để đạt được điều đó. Và anh giáo Thứ cũng như vậy, anh luôn hướng về phía trước, dẫu có tối tăm, có mịt mù.

Nội dung: Nguyễn Huyền - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top