Giỏ hàng

REVIEW “Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi”: Câu Chuyện Về Những Người Yêu Nhau Muốn Được Trở Thành Một Nhưng Cuối Cùng Lại Phải Rời Xa Nhau

"Con người ta, suốt cuộc đời vẫn luôn mơ giấc mơ về mối tình đầu…"

Satoru Inoue, chàng thanh niên 17 tuổi mắc kẹt trong nỗi đau mất mát người thân, trong một lần chạy bộ đã tình cờ gặp được Yuko Igarashi, như "tay phải tìm ra tay trái." Hai con người lẻ loi giữa thị trấn nhỏ, thương yêu nhau, thấu hiểu nhau và dành cho nhau những ký ức đẹp. Lẻ loi, nhưng không cô độc.

Như có một sợi dây vô hình liên kết giữa hai con người ấy, Satoru đã luôn nghe thấy tiếng lòng của Yuko, bắt được dòng suy nghĩ của cô, nhưng vẫn chập chờn như một chiếc đài radio đã cũ. Tưởng chừng như hai người có thể bù đắp cho nhau những khoảng trống, nhưng Satoru bị bệnh và Yuko phải lên Tokyo học đại học. Khi ấy họ bắt đầu có khoảng cách, rồi dần dần xa cách nhau, mỗi người đều có một con đường riêng, một cuộc sống riêng mà không có chút liên quan đến người còn lại nữa.
Có nhiều chi tiết trong câu chuyện mà tôi nghĩ mỗi người đều có một cách cảm nhận riêng nên đã cố gắng không áp đặt suy nghĩ cá nhân lên bài viết. Tuy nhiên dù nhìn qua góc nhìn như thế nào thì dường như câu chuyện này vẫn là một câu chuyện đau buồn. Hai con người yêu thương nhau, thấu hiểu nhau nhưng cuối cùng mỗi người lại có một ngã rẽ khác, chẳng còn liên hệ gì nữa.

"Thế gian này đã tràn ngập những chuyện đau khổ rồi, nếu lại còn đọc thêm những câu chuyện buồn rầu nữa thì trái tim con người sẽ tan nát mất thôi." Vậy mà giờ đây tôi vẫn đang gặm nhấm nỗi buồn trong câu chuyện mà Ichikawa Takuji đã để lại. Bản thân tôi thích những câu chuyện kết thúc có hậu, để cảm thấy ít nhất trong những câu chuyện, con người cũng được hạnh phúc mãi mãi về sau. Nhưng những câu chuyện buồn đâu chỉ mang mỗi những tiếc thương, đau đớn mà còn để con người ta biết thương yêu, thấu hiểu hơn trong cuộc sống.

Đây là tác phẩm đầu tay của Ichikawa Takuji, mang đậm những đặc trưng được nối dài trong những tiểu thuyết về sau của ông. Một câu chuyện có cả "mong muốn mãnh liệt được trở thành một với người mình yêu. Và sự biệt ly, đau khổ ở thái cực đối lập." Ichikawa Takuji cũng là tác giả yêu thích của tôi trong văn học lãng mạn Nhật. Chính là bởi vì mỗi câu chuyện của ông đều gợi cho tôi những nỗi buồn man mác, dù là kết cục có hậu đi chăng nữa.

Nội dung: Anh Thư - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top