Giỏ hàng

REVIEW “Vô thường’’: Bạn Đang Sống Hay Đang Tồn Tại

“Học nhiều hay học ít không quan trọng bằng biết quan tâm cha mẹ già, ở đời là phải biết sống có tình có nghĩa”.

Có nhiều người luôn chạy theo nhịp sống náo nhiệt, họ nỗ lực tìm kiếm những hoài bão, những giấc mơ xa xôi; họ đặt ra cho mình những cột mốc hay những mục tiêu quá xa. Nhưng rồi đến cuối cùng, dù thành công hay thất bại thì họ vẫn không thể nào sống thoải mái và thanh thản. Giữa cuộc sống xô bồ của thành phố, mỗi người nên nhận thức được đạo lý “Vô thường’’ sâu sắc để có thể có được một cuộc sống ung dung, tự tại và an yên. Đến với “Vô thường’’ của Nguyễn Bảo Trung, người đọc sẽ thấm thía hơn lẽ sống tích cực ấy.

Cuốn sách là tổng hợp những mẩu chuyện nhỏ của tác giả góp nhặt từ nghề nghiệp của mình rồi thổi thêm tâm tư của mình vào đấy. Mỗi câu chuyện, mỗi mảnh đời trong “Vô thường’’ được kể một cách giản dị nhưng ẩn chứa những tầng ý nghĩ vô cùng sâu sắc. Đa phần những câu chuyện này rất buồn, đọc xong ta sẽ thấy lòng mình chùng xuống. Sau những giây phút lắng đọng ấy là sự thức tỉnh, khi nhận ra đời người vô thường, sự sống thật quá mong manh, tình người lắm lúc hững hờ, gặp nhau rồi lại chia tay nhau, tất cả đều là duyên là phận.

“Vô thường” là những mảnh ghép giá trị mà tác giả thu nhặt được từ cuộc đời. Những dòng tâm sự của bác sĩ đã làm gợi lên sự ấm áp, tin cậy vào trái tim nhân hậu, giàu lòng trắc ẩn của những vị thầy thuốc. Nó loé lên niềm tin về sự tự tế vẫn còn hiện diện trên cõi đời này và ở những nơi tồn tại nỗi đau thống khổ của chốn nhân gian. Đứng trước bệnh tật, con người mới cảm thấy sự sống thật mong manh, ngắn ngủi và chính mỗi bản thân chúng ta thì thật nhỏ bé giữa cuộc đời này. Khi ấy ta mới chợt nhận ra còn bao nhiêu điều muốn làm, bao nhiêu nơi muốn tìm đến để trải nghiệm, bao nhiêu câu nói còn chưa kịp nói với những người ta thương yêu, người đã kề vai sát cánh bên ta những lúc ta gặp khó khăn nhất… nhưng vẫn chưa làm vì lúc nào chúng ta cũng lo nghĩ tới ngày mai sẽ ra sao? Tại sao chúng ta lại không sống trọn vẹn ngày hôm nay thôi?

Đặc biệt, câu chuyện của anh thanh niên ít học cũng là một điểm nhấn vô cùng đáng nhớ của tác phẩm. Khi anh được hỏi có hận người cha thường xuyên rượu chè, say xỉn, đánh đập chửi bới vợ con, làm anh em không được đi học, anh đã trả lời: “Không - Tốt xấu gì cũng là cha mình mà bác sĩ.” Câu chuyện đã cho chúng ta một bài học “Học nhiều hay học ít không quan trọng bằng biết quan tâm cha mẹ già, ở đời là phải biết sống có tình có nghĩa”.

Thật vậy. Cuộc sống đôi khi chỉ là hư vô. Con người sinh ra, lớn lên rồi cũng sẽ trở về với cát bụi. Những thứ vật chất tầm thường mà người ta cho là hạnh phúc, họ nỗ lực tìm kiếm và theo đuổi suốt cả cuộc đời. Nhưng khi bệnh tật gõ cửa, khi đồng hồ cuộc đời bắt đầu đếm ngược, ta mới nhận ra rằng sống bằng một trái tim tử tế, biết yêu thương chia sẻ mới thật sự hạnh phúc. “Vô thường’’ làm người đọc thấy tĩnh tâm, thấy an nhiên trước cuộc đời đầy rối ren, toan tính. Những dòng chữ chứa đầy lòng trắc ẩn dạy con người biết yêu thương, trân trọng từng phút giây của chính cuộc đời mình, dành sự quan tâm đến bạn bè, người thân, những người xung quanh ta. Bên cạnh đó, cuốn sách này cũng diễn tả được nỗi đau đớn, bất lực của người thầy thuốc trước sự nghiệt ngã của số phận giữa lúc xã hội đang nóng lên với vấn đề y đức. Cuốn sách đã cho mọi người thấy một khía cạnh khác, một cách nhìn chân thật và gần gũi về cuộc sống mà mỗi bác sĩ đang trải qua hằng ngày.

Cuốn sách đã để lại nhiều bài học, nhiều giá trị nhân văn cho bạn đọc nhiều thế hệ. Nó giúp con người ta thấu hiểu hơn về cuộc sống, về những lẽ sống tuy giản đơn nhưng vô cùng sâu sắc. Người đọc được trải nghiệm cùng các nhân vật trong từng câu chuyện kể, được chứng kiến từng mảnh ghép đặc biệt của bức tranh “cuộc sống muôn màu’’. Đồng thời, cuốn sách cũng là hồi chuông thức tỉnh con người, nhắc nhở họ đừng quá mải mê chạy theo những cái hào nhoáng, xa xôi về vật chất mà hãy sống một cách chậm rãi để cảm nhận sâu sắc về mọi thứ xung quanh, để trân trọng hơn bản thân của mình, trân trọng thời gian, làm những việc có ích, bồi dưỡng đời sống tinh thần phong phú, mạnh mẽ, an yên, ung dung, tự tại. Nếu nhận thức được cuộc sống là vô thường con người sẽ cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng hơn, sẽ có được những suy nghĩ tích cực và lạc quan hơn.

Nội dung: Huyền My - Bila Team










Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top