Giỏ hàng

REVIEW “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”: Lạc Vào Thế Giới Của Cậu Bé 10 Tuổi

Năm nay tôi mười tuổi. Có nghĩa là trước đây 10 năm thì tôi vẫn còn nằm trong bụng mẹ. Mỗi khi đi đâu, mẹ mang tôi đi. Tôi chưa biết khóc. Một đứa trẻ khi nằm trong bụng mẹ chắc chắn là không biết khóc. Tôi muốn các bạn tưởng tượng điều này. Lúc đó chúng ta như thế nào nhỉ? Chúng ta không có ai làm bạn, ngoài mẹ ra. Cho nên bố tôi nói, một đứa trẻ ra đời là một sự may mắn, ngày tôi ra đời là ngày tôi may mắn có thêm bạn mới.

Có lẽ tôi sẽ mạn phép mượn lời đề tựa đầu sách của nhà văn Hồ Anh Thái để nói lên cảm xúc của chính mình ngay khi đọc xong những dòng cuối cùng của cuốn sách "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ."

"Đọc xong ngẩn ngơ lâu lâu. Văn phong đẹp, trong vắt. Người đọc soi vào đấy, thấy cả những ao ước tuổi thơ mình."

Tôi đã ngẩn ngơ như thế, và tôi mong các bạn - những độc giả tương lai của cuốn sách này, rồi cũng sẽ có được những cảm xúc, giống như tôi vậy.

Cả tập truyện “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” dày 191 trang, gồm 19 thiên truyện lớn nhỏ, là dòng tự sự của một cậu bé 10 tuổi. Ngòi bút Nguyễn Ngọc Thuần đã khéo léo miêu tả cuộc sống, những điều bình dị, nhỏ nhặt chung quanh nhân vật cậu bé ấy, đưa người đọc trở về với một khoảng trời tuổi thơ, với hương đồng gió nội.

Từ những dòng đầu tiên của cuốn sách, tôi đã cảm nhận được cái phong vị nhẹ nhàng của câu chữ nhà văn. Không lấy gì làm đao to búa lớn, cứ thấm dần vào từng thớ cảm xúc trong tôi:

“Năm nay tôi mười tuổi. Có nghĩa là trước đây 10 năm thì tôi vẫn còn nằm trong bụng mẹ. Mỗi khi đi đâu, mẹ mang tôi đi. Tôi chưa biết khóc. Một đứa trẻ khi nằm trong bụng mẹ chắc chắn là không biết khóc. Tôi muốn các bạn tưởng tượng điều này. Lúc đó chúng ta như thế nào nhỉ? Chúng ta không có ai làm bạn, ngoài mẹ ra. Cho nên bố tôi nói, một đứa trẻ ra đời là một sự may mắn, ngày tôi ra đời là ngày tôi may mắn có thêm bạn mới.”

Để đọc cuốn sách này, bạn buộc phải tưởng tượng. Bạn phải đặt mình vào vai của một cậu bé 10 tuổi, với những suy nghĩ của một đứa trẻ rất 10 tuổi. Nếu bạn đã bước qua cái tuổi ngây ngô ấy, cũng chẳng hề sao đâu, bạn có thể nhắm mắt lại, và bắt đầu tưởng tượng. Đọc một cuốn sách, không có gì quý giá hơn việc có thể tưởng tượng mình là nhân vật, và đi vào thế giới của nhân vật ấy.

Thế giới của nhân vật cậu bé con là những gì gần gũi nhất, mà tôi tin, ai trong đời cũng có. Đó là mẹ, là cha, là những người hàng xóm thân thiết, là cô giáo tiểu học, là lũ bạn thân cùng xóm,... và cả mảnh vườn xinh xắn. Cuộc sống của cậu bé không hề được lý tưởng hóa, mà vô cùng chân thật. Tôi thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng của chính mình những năm chập chững lên 10, những ước mơ con con mà cứ mải miết suy nghĩ, những con người thân yêu khiến bụi mờ của thời gian chẳng thể nào che khuất được. Mọi thứ vẫn ở đó, dịu dàng và đằm thắm, ngọt ngào và trong trẻo. Những thanh âm của cuộc sống vang lên trong truyện, là chuyện của muôn người, chứ không còn là chuyện riêng của cậu bé nhỏ nữa. Độc giả yêu cái nét hồn nhiên, cái lối văn tự nhiên mà đi vào lòng người ấy, âu cũng là dành tình yêu cho tác giả và đứa con của mình.

Trải qua và chứng kiến nhiều điều trong cuộc sống, cậu bé dần trưởng thành và có những suy nghĩ sâu sắc hơn. Cậu bé hiểu ra nhiều điều, học được nhiều bài học, cậu biết trân trọng những gì mình có, biết yêu thương những người xung quanh, biết cho đi mà không hề toan tính.

Tuy vậy, để phù hợp với cảm xúc thuần túy bình thường của một cậu bé 10 tuổi, có những lúc cậu vẫn háo thắng, ganh tỵ, vẫn vô tư mắc phải những sai lầm. Tôi tự hỏi, nếu là mình của năm 10 tuổi, mình đã đứng lên và vượt qua như thế nào. Nhưng dẫu sao, nhìn lại chặng đường mà cậu bé đã đi qua, độc giả hoàn toàn có thể thở phào nhẹ nhõm. Một câu chuyện vừa đủ, đủ từ dung lượng đến nội dung, từ chất lượng đến số lượng, đủ để đọc, đủ để hiểu, đủ để cảm nhận.

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là tác phẩm về một bức tranh làng quê dung dị, đẹp đẽ, với những con người thiện lương. Ở trong ấy, tác giả đã gửi gắm những tình cảm của chính mình vào nhân vật. Một giọng văn trong trẻo, đầy chất thơ tựa ánh ban mai trong buổi sớm. Nguyễn Ngọc Thuần đã đem đến cho tủ sách tuổi thơ, và cả người lớn một cuốn sách có giá trị nhân văn sâu sắc, khơi gợi khát khao hoàn thiện bản thân, sống đẹp, sống tốt trong mỗi con người. Bước vào trang văn tôi như thấy mình bước vào một khu vườn ngập tràn hương thơm và ánh sáng, giữa bầu trời quang đãng, thả hồn để lòng suy tư nhiều hơn, lắng đọng nhiều hơn. Cái tên tác phẩm có lẽ cũng chính là bức thông điệp mà tác giả muốn gửi đến bạn đọc, hãy mở lòng mình, hãy sống bằng tất cả các giác quan để cảm nhận hết được thanh vị của đời sống, để yêu nhiều hơn, để sẵn sàng cho đi nhiều hơn.

Nội dung: Nguyễn Thanh Hà - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top