Giỏ hàng

REVIEW "Suối nguồn": Tình Yêu, Tự do Và Ích Kỷ

“Suối nguồn” là tiểu thuyết xuất sắc của Ayn Rand với thành công rực rỡ: hơn 6,5 triệu bản đã được bán trên khắp thế giới và tác phẩm đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau. Cuốn sách đã làm say mê không biết bao nhiêu người trong suốt nhiều thế kỉ qua bởi những tư tưởng mới mẻ, trong đó có câu chuyện về tình yêu. Tình yêu trong “Suối nguồn” là câu chuyện của những kẻ cuồng si, khao khát tự do và chiếm lĩnh.

Một tình yêu cuồng điên...

Dominique và Howard Roark, họ đã yêu nhau đến cuồng điên, lao vào nhau như hai cực của nam châm. Đó là một tình yêu cuồng dại, như cái cách Roark lao vào chiếm đoạt Dominique. Như cái cách Dominique yêu mùi hương của công trường xây dựng quyện với mùi mồ hôi, mùi của đất cát ám trên người anh. Họ đã yêu nhau như thế, khi mà dường như chỉ có Dominique khiến Roark thêm phần mạnh mẽ hơn trong sáng tạo, khi mà Roark trở thành kẻ duy nhất thú vị trong mắt cô. Một tình yêu tưởng như hạnh phúc. Nhưng...

Một tình yêu tự do trên nền sự ích kỷ

Họ yêu nhau, muốn chiếm đoạt nhau. Dominique khi yêu thích thứ gì đó, chẳng bao giờ cô muốn người khác chạm tới nó một lần nào nữa, dù chỉ là một cái nhìn sượt qua. Như khi cô yêu bức tượng khỏa thân Helios nhưng nhẫn tâm đập vỡ nó chỉ để giữ cho riêng mình: "Tôi đã ném nó xuống ống cống thông hơi. Ở phía dưới có một cái nền bê tông. Để không có người nào khác có thể nhìn thấy bức tượng nữa".

Cô đã muốn chiếm lấy Roark như cách cô giữ Helios trong tâm trí. Vậy mà cô lại đi chọn tự do và rời khỏi chàng. Tôi chọn một ham muốn duy nhất mà một người có thể thực sự cho phép bản thân mình, đó là tự do – không đòi hỏi gì. Không mong chờ gì. Không phụ thuộc vào cái gì. Còn Roark bản thân biết mình là ích kỉ, không giữ người yêu ở lại, anh để cô ra đi.

"Anh yêu em, Dominique. Yêu một cách ích kỉ như phổi của anh hít thở khí trời. Anh thở vì nhu cầu của chính anh, vì năng lượng của cơ thể anh, vì sự sống còn của anh. Anh vừa trao cho em không phải sự hi sinh hay thương hại mà là cái tôi và nhu cầu trần trụi của anh. Đây là cách duy nhất mà em nên mong muốn được yêu. Đây là cách duy nhất mà anh có thể muốn em yêu anh.

Nếu anh cưới em vào lúc này, anh sẽ trở thành toàn bộ sự tồn tại của em. Nhưng khi đó, anh sẽ không muốn em. Anh sẽ không muốn bản thân anh – và như thế em sẽ không yêu anh được lâu. Để nói anh yêu em thì người ta phải nói từ anh trước đã. Sự đầu hàng mà anh có thể có được từ em sẽ chẳng mang lại cho anh cái gì ngoài một cơ thể trống rỗng. Đó là lí do vì sao anh sẽ không ngăn cản em. Anh sẽ để em đi với chồng em. Anh không biết anh sẽ sống qua buổi tối này như thế nào, nhưng anh sẽ sống."

Tôi không biết người phụ nữ ở thời đại Domi có suy nghĩ gì, liệu hi sinh có phải là tốt không khi mà trong ý nghĩ của tôi, ở bất cứ thời đại nào, trái tim của họ cũng luôn rung lên những nhịp đập yếu ớt, mỏng manh đến nỗi chỉ cần một sợi tơ va chạm cũng đủ để khiến nhịp đập yếu ớt trở nên vội vã. Với tôi, trái tim của họ luôn khao khát yêu.

Nhưng biết không, trong yêu, người ta biết hi sinh, sự hi sinh vô tội. Nhưng hỡi ơi, tôi yêu phụ nữ, tôi chỉ mong mỏi họ không thương tổn dù chỉ một lần. Bởi vậy, tôi xót xa cho Domi của tôi vô cùng, dù nàng vẫn đang đê mê trong tình yêu mà trở nên cao cả hơn bao giờ hết. Có bao giờ trong đêm tối, lúc nằm cạnh chồng mình, nghĩ về Roark nàng buông giọt thở dài không? Nếu có, tôi đứt ruột vì nàng mất. Tôi muốn nàng giành lấy tình yêu của mình, một lần thoát khỏi cái tự do chết tiệt mà nàng theo đuổi, tựa như cái đêm nàng buông hơi thở nồng nàn bên cạnh Roark. Hoặc nàng hãy trở nên đóng băng cái ràng buộc đi, được không? Quên Roark đi và sống bình yên, rồi quên đi tuổi xuân, rồi an giấc ngàn thu cạnh chồng. Tôi sẽ không xót nàng nữa.

Không hề. Roark! Phải chăng anh trong giây phút khuôn mặt kia chờ đợi một câu nói giữ lại đã để mất đi một niềm tin bé nhỏ trong trái tim đang thổn thức đau khổ? Tại sao lại để nàng rời xa khi mà từng hơi thở, từng nhịp đập run rẩy chỉ hướng về mình?

Đó là một tình yêu hạnh phúc nở rộ trên sự chia ly mà chỉ có những kẻ điên mới dám xé linh hồn ra khỏi thân xác chỉ để yêu, yêu và yêu.

Review bởi Hải Yến - Bila Team

“Suối nguồn” là tiểu thuyết xuất sắc của Ayn Rand với thành công rực rỡ: hơn 6,5 triệu bản đã được bán trên khắp thế giới và tác phẩm đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau. Cuốn sách đã làm say mê không biết bao nhiêu người trong suốt nhiều thế kỉ qua bởi những tư tưởng mới mẻ, trong đó có câu chuyện về tình yêu. Tình yêu trong “Suối nguồn” là câu chuyện của những kẻ cuồng si, khao khát tự do và chiếm lĩnh.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top