Giỏ hàng

Khi Còn Nhỏ...

Khi còn nhỏ, tôi cho rằng chỉ cần khóc như nàng Tấm thì sẽ có ông Bụt xuất hiện giúp mình giải quyết rắc rối. Khi lớn, tôi nhận ra, dù mình có khóc cạn nước mắt, cũng chẳng có ông Bụt nào hiện ra. Xã hội bận rộn lắm! Ai cũng có việc của họ, không ai giúp bạn đâu, bản thân khóc lóc cũng chả làm được gì chỉ tốn hoài thời gian. Đừng trông đợi, việc mình, mình làm, TỰ LẬP mà sống!

Khi còn nhỏ, tôi cho rằng cứ tin người như Thạch Sanh thì sẽ có một cuộc đời hạnh phúc. Khi lớn, tôi nhận ra dễ dàng tin người khác là đang giết chết chính mình. Cuộc sống đầy màu sắc nhưng cũng đầy góc khuất, đừng đặt lòng tin một cách tùy tiện, hãy trao nó cho người xứng đáng. TỈNH TÁO lên!

Khi còn nhỏ, tôi ngưỡng mộ trí thông minh của “con Cóc kiện ông trời”. Khi lớn lên, tôi nhận ra Cóc sẽ chẳng thể làm được gì nếu thiếu Ong, Cua, Cáo, Gấu, Cọp, đó là một sự TEAMWORK hiệu quả. Bạn không thể một mình làm nên tất cả, bạn cần một TEAM sẵn sàng giúp đỡ, làm việc, rèn luyện cùng nhau để đạt được thành công.

..

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top