Giỏ hàng

REVIEW "Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại”: Hãy Là Một Bông Hoa Bung Nở Dưới Ánh Mặt Trời

“Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại”... 

Một cuốn sách thiên về tâm sự nhiều hơn đưa ra lời khuyên, nghiêng về cảm xúc nhiều hơn những phân tích lý tính mạch lạc, cũng giống như chính trong trang văn chị đã viết: “Người ta nói kẻ dùng trái tim là yếu đuối, thực ra chỉ kẻ mạnh mới dám dùng thôi.”



Một cuốn sách dành cho tuổi trẻ, cho những ai sắp 20, đang 20 và đã qua 20.

Một cuốn sách thiên về tâm sự nhiều hơn đưa ra lời khuyên, nghiêng về cảm xúc nhiều hơn những phân tích lý tính mạch lạc, cũng giống như chính trong trang văn chị đã viết: “Người ta nói kẻ dùng trái tim là yếu đuối, thực ra chỉ kẻ mạnh mới dám dùng thôi.”

Bằng giọng văn nhẹ nhàng có pha chút châm biếm, hài hước nhưng đong đầy tâm tình; giống như gặp một người bạn thân trong một chiều thu Hà Nội, Trang Xtd cùng ta ngồi nói chuyện đời, chuyện người. Cuốn sách tuy giống những cuộc trò chuyện thường ngày nhưng lại mang hơi thở của văn học, không giáo điều hay tô vẽ như rất nhiều cuốn self-help, cứ từng chút từng chút một len vào trong tâm trí người đọc, thổi vào đó một cơn gió mát dịu cùng chút nắng sớm trong lành.

Nhiều người nghĩ tản văn chỉ là những tản mạn vu vơ, nhưng bằng cách nhìn cuộc đời và cảm nhận cuộc sống rất riêng, rất độc đáo, Trang Xtd đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc khác biệt. “Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại” pha lẫn chút gì đó chiêm nghiệm để người đọc bừng tỉnh và suy ngẫm, pha lẫn chút gì đó nhớ thương để nhớ về tuổi thơ đã trôi qua như triền đê lộng gió, và thêm chút lãng đãng để mỉm cười nhâm nhi ly trà ngọt ngào trong tay, để yêu thương hiện tại và nhớ về chút gì của quá khứ đã sớm trôi theo mây trời.

Tôi thích cách chị viết về tuổi trẻ nhiều ngây ngô, chưa trải đời nhưng dám sửa sai sau những lần vấp ngã. Tôi yêu cá tính và cách chị nhìn nhận về cuộc sống dù có nhiều điều khó khăn. Chị viết: “Công việc toàn thời gian của chúng ta là làm người, các công việc khác chỉ là bán thời gian”; chị nói: “Người ta bị tầm thường đi khi không còn yêu thứ gì cả”,... Văn phong gần gũi chẳng giáo điều, có chăng những lời khuyên chỉ là những đúc rút của những tháng năm tuổi trẻ đã qua. Chị nói cho tôi hãy biết yêu bản thân, hãy cứ ước mơ đi nhưng đừng mơ vô lý, hãy cứ mặc kệ miệng lưỡi thế gian vì mình chỉ có một cuộc đời để sống, cứ để ý lời nói người đời thì bao giờ mới được sống đời mình. Miệng lưỡi người đời đáng sợ, nên ta mới phải kiên cường, cuộc sống khó khăn, nên mới cần cố gắng; và bởi máy móc đã đủ nhiều rồi, nên cứ sống là mình đi đã, trân trọng cảm xúc người khác, nhưng cũng đừng tàn nhẫn với chính bản thân mình, biết yêu mình thì đời mới đáng yêu được.

Bởi lẽ trái tim 20 như một cánh đồng, việc mình cần làm là gieo mầm xanh, rồi mỉm cười nhìn cây vươn cao tán lá.

Nội dung: Thanh Long - Bila Team

Ảnh: Tiên Nguyễn - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top