Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Bố Ơi Mình Về Nhà Đi

BÀI DỰ THI 38:

Họ tên: Hồ Thị Quỳnh Trâm

Chuyện của sách “Hy vọng” - So Jae Won

------

Chào các bạn, mình là Hope!

“Hy vọng”, một cái tên thật sự rất ý nghĩa và đã đầy đủ những thông điệp mà mình muốn truyền tải đến các bạn, những người đã, đang, hoặc sẽ đọc những nội dung mà mình mang đến. Tác giả So Jae Won viết lên mình hành trình vượt qua nỗi đau xâm hại tình dục đầy xúc động của Na Young (Ji Yoon), một bé gái tám tuổi. Vụ án được rất nhiều người biết đến vì tính chất khủng khiếp của nó, và đã dấy lên một hồi chuông cảnh báo về vấn nạn xâm hại tình dục trẻ em.

Tội nhân xâm hại tình dục trẻ em chỉ nhận án phạt mười hai năm tù giam? Liệu có quá nhẹ nhàng để trả giá cho tội ác hắn đã gây ra? Án phạt có thể cao đến độ nào thì tên cầm thú kia mới có thể bù đắp những gì mà những thiên thần phải chịu đựng? Tại sao tên đồi bại ấy có thể êm ấm trong tù giam còn những nạn nhân như Ji Yoon phải gánh lấy hậu quả mà bọn chúng gây ra? Gây ra tội ác tày trời như thế nhưng chỉ nhận án phạt mười hai năm tù giam thôi hay sao? Cho dù là hai mươi năm, ba mươi năm, hay là cả cuộc đời thì cũng chẳng đủ để bù đắp tất cả!  Trong khi chúng còn đang nhởn nhơ tận hưởng những gì mà chế độ nhân quyền ban phát ở trong tù thì Ji Yoon đã phải trải qua những gì? Tổn thương nặng nề về thể chất và tinh thần đã khiến cho thế giới hạnh phúc của Ji Yoon trong phút chốc sụp đổ, trở thành một sa mạc hoang tàn. Bị giam nhưng sẽ đến ngày hắn được trả tự do, vậy còn Ji Yoon? Có chăng tự do của cô bé cũng là một cái “mác” không hơn không kém? Ji Yoon có thể sống tự tại khi bị chỉ trỏ, bị bàn tán những điều chẳng hay ho sao? Khi mà không thể đến trường, không có bạn bè, cả thế giới bị thu hẹp thành một chấm nhỏ xíu? Những bất công ấy đã khiến bức tường tự vệ của Ji Yoon đã kiên cố nay lại càng kiên cố hơn. Đáng ra tên cầm thú đang ung dung trong tù phải chịu bất hạnh chứ, sao lại là Ji Yoon?

Khoảnh khắc Ji Yoon cất tiếng gọi: “Bố ơi, mình về nhà đi!” là khoảnh khắc xúc động đến nỗi một cuốn sách như mình cũng có thể cảm nhận được và tin chắc rằng không ai đọc đến đoạn này có thể kìm được xúc cảm đang dâng trào. Sau khoảng thời gian rất rất lâu, đi qua biết bao nhiêu khó khăn, đã bao nhiêu lần gần như sụp đổ thì cuối cùng, cánh cửa đến tương lai tươi đẹp đã hé mở. Có lẽ điều hạnh phúc nhất mà thượng đế đã ban cho thế gian này chính là khoảnh khắc cả gia đình cùng nhau trải qua những ngày hạnh phúc một cách đúng nghĩa.

Đó là những gì tác giả So Jae Won muốn gửi gắm, và điều mình muốn nhắn nhủ đến những bạn có thể đọc được những lời nhắn nhủ của mình hôm nay là: Cầu xin nam nhân trên thế giới này kiểm soát hành vi và thận trọng trong suy nghĩ của chính mình. Đừng hủy hoại cả cuộc đời của những đứa bé đáng thương như Na Young. Hãy là một người đàn ông tốt và có suy nghĩ đúng đắn! Các bạn có hành vi, có tiếng nói còn một cuốn sách như mình thì không. Vậy nên cầu mong các bạn hãy mạnh dạn đứng lên đòi công bằng, để những tên cầm thú phải trả giá phần nào thay vì nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật và hãy dang rộng vòng tay chào đón các bé được quay trở lại với cuộc sống này. Cầu chúc xã hội nhờ có các bạn sẽ trở nên tốt đẹp hơn, để những bất hạnh không đáng có như Na Young đã phải trải qua sẽ không bao giờ tồn tại nữa. Hy vọng nụ cười sẽ luôn hiện hữu trên môi các bé con và cả trên môi của các bạn! Chúc bạn một đời bình an!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top