Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Câu Chuyện Của Thần Chết

BÀI DỰ THI 112: 

Họ tên: Nguyễn Khoa Trân

Chuyện của sách “Kẻ Trộm Sách” - Markus Zusak

----------

Chà, một buổi chiều mưa ảm đạm. Người bạn già nhưng mãi bất tử luôn cạnh tôi lại muốn kể chuyện nữa rồi. Mọi người có biết câu đầu tiên mà ông ấy nói khi bắt đầu là gì không? “Bạn sẽ chết”. Ồ vâng, ông ấy đã mở đầu câu chuyện hết sức nhã nhặn, hay tôi nên nói là có chút hóm hỉnh. Đừng phàn nàn, vì ông ta là Thần Chết, là người mà chỉ xuất hiện khi sự sống chấm dứt. Để xem nào, Thần Chết thì sẽ kể câu chuyện gì? Thứ mà mà ông ta am hiểu, những cái chết. Thời điểm nào là đủ đau thương để ông ta gặm nhấm lấy từng nỗi đau, và dang tay đón nhận những linh hồn? Đúng rồi đấy, là chiến tranh.

Câu chuyện mà ông ta kể lấy bối cảnh là chiến tranh thế giới thứ II và những cuộc đàn áp đến người Do Thái. Mọi người hẳn là đã thấy qua nhiều tác phẩm đề cập đến đề tài này rồi. Nhưng với người bạn già này, ông ấy đã đem đến một góc nhìn khác. Thay vì nói về những cuộc chiến tranh hay sự hy sinh của những người lính, ông ấy đem đến tia sáng nhỏ, nhẹ nhàng và ấm áp, Liesel Meminger. Cô gái bé nhỏ ấy, trái tim cô bé đã có rất nhiều nấc cảm xúc. Từ sự đau thương khi mất em trai và rời xa mẹ, đến những niềm vui nhỏ bé của gia đình mới, của bạn bè đang len dần vào lòng và xoa dịu cô, rồi lại đột ngột đau thương vì sự mất mát. Cách cô bé tiếp nhận mọi thứ xung quanh, và hành động của cô bé đã khiến bạn tôi đặt sự chú ý rất nhiều.

Liesel là kẻ trộm sách.

Nghe thật buồn cười khi cuộc sống này có nhiều thứ giá trị để trộm hơn là trộm sách. Nhưng cuốn sách đầu tiên mà Liesel có được từ người đào mộ, cuốn sách mà cô bé ôm khư khư trong đến khi cô bé đến phố Thiên Đàng. Với Liesel, nó chính là kho báu, một kho báu vô hình dẫn dắt cô ấy tìm đến những con chữ, tìm đến những lời văn cho cuộc đời mình. 

Nhưng cô bé không một mình, bên cạnh cô còn một mái ấm, Hans Hubermann và Rosa – người vợ. Dù không phải cha mẹ ruột, nhưng cả hai đã dành cho Liesel rất nhiều tình yêu thương. Tôi thích sự nhẫn nại của Hans khi dành cả đêm đọc sách và dạy chữ cái cho con gái. Tôi quý bà Rosa, người mà mới đầu câu chuyện thôi đã hằn học và luôn buông lời dữ dằn, luôn khó chịu và giận dữ. Nhưng thật ra che giấu sau đó là người có trái tim ấm áp và bao dung.

Rudy sao? Cậu bé ấy hẳn là đã có tình cảm đặc biệt cô bạn mới đến cạnh nhà, tôi nghĩ vậy. Cậu ta nhìn rất ngớ ngẩn, khi cười nhìn còn ngớ ngẩn hơn. Và cậu ta luôn bên cạnh Liesel, bảo vệ Liesel khỏi vài rắc rối. Có vẻ như cậu bé dần một trưởng thành hơn, nhận thức được sự việc xung quanh mình hơn. Cậu ấy cũng đã có nụ hôn của Liesel, chỉ là không theo cách thông thường, cùng với sự tiếc nuối. Dù sao, có một người bạn thân thật tốt.

Cậu muốn nghe tiếp chứ? Nhưng lão bạn tôi sẽ hậm hực đấy (bật cười). Với tôi người bạn này đặc biệt như cách tên trộm sách đối với cậu bạn thân của mình. Ông ấy là Thần Chết, một Thần Chết có một câu chuyện rất hay. Ông ấy dành sự quan tâm đến kẻ trộm, ông ấy đọc rất nhiều lần câu chuyện kẻ trộm viết, ông ấy nhìn thấy niềm hạnh phúc trong tíc tắc trước khi sự đau thương đổ bộ xuống con phố nhỏ, và giờ đây ông ấy kể lại câu chuyện này. Tôi nhận ra rằng ở đâu cũng có điều kỳ diệu, dù cuộc đời vốn dĩ không công bằng. Nhưng sau tất cả, chúng ta có tìm thấy được niềm vui, tìm thấy được giá trị để sống hay không, vẫn là phải trong chính suy nghĩ của mình.

Tôi sẽ rất vui nếu cậu tự mình đến khám phá thêm về câu chuyện. Tôi cá rằng lão già kia sẽ vui mừng hơn cả tôi. Đến tìm tôi tại thư viện nhé, một cuốn sách với hình bìa một cô gái và Thần Chết. Xin chào, tôi là Kẻ Trộm Sách, và người tạo ra tôi cùng người bạn bất tử này – Markus Zusak.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top