Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Chúng Ta không Yếu Đuối, Chúng Ta Mạnh Mẽ Theo Một Cách Khác

BÀI DỰ THI 97:

Họ tên: Nguyễn Thị Trang

Chuyện của sách  “Trầm lặng – Sức mạnh tiềm ẩn của người hướng nội” - Susan Cain

----------

“Ê, bên này này!” 

Tiếng cười nói và nhịp bước chân tiến lại mỗi lúc một gần hơn, tôi không nén được sự hào hứng khi một nhóm bạn trẻ bước vào khu vực sách phi hư cấu nơi tôi đang cư ngụ. Hiệu sách này khá lớn nhưng đa số mọi người vào đây để mua những bộ truyện đang tạo xu hướng hay sách giáo khoa, còn góc nhỏ của tôi không thường xuyên có khách ghé thăm. 

“Chính là cuốn này, nghe nói nổi tiếng lắm!” 

Một cậu bạn cất lời và đưa tay về phía tôi, tôi háo hức lắm. Nhưng rồi như nhiều lần khác, bàn tay đó rời đi mà không mang tôi theo cùng.

“Là cuốn lần trước cô giáo giới thiệu đúng không? 7 thói quen để thành đạt.”

“Tớ cũng muốn xem, tớ cũng muốn thành đạt!” Một bạn khác thích thú cầm một cuốn nữa lên, tay lật nhanh qua từng trang sách.

Tôi đã quen với cảnh này, nhiều người tới xem những cuốn sách ngay bên cạnh nhưng ngó lơ tôi và tôi cũng biết phần nào nguyên nhân. Những tác phẩm kinh điển như cuốn 7 thói quen của Stephen Covey cùng với hồi kí của các chính trị gia hay doanh nhân tiếng tăm là những đầu sách bán chạy ở khu vực này. Họ có những điểm chung như có tác giả nổi tiếng, trang bìa bắt mắt và nhiều khi có in hình nhân vật chính nên có mức độ nhận diện công chúng cao. Họ có tên sách thú vị với những từ ngữ như “thành đạt”, “phi thường”, hay “hồi kí của…” (một nhân vật nhiều người quan tâm) khiến cho cuốn sách được chú ý hơn.

Tôi tự nhìn lại mình: tôi tương đối nhỏ tuổi, ra đời năm 2012 và không phải sách kinh điển trong dòng sách kỹ năng sống. Tôi cũng không có một cái tên ấn tượng hay vẻ ngoài nổi bật. Lớp bìa màu xám u buồn phù hợp với tên tôi: “Trầm lặng – Sức mạnh tiềm ẩn của người hướng nội”. Mẹ Susan Cain đã đặt trong tôi câu chuyện của chính bà và của nhiều người hướng nội khác, để chỉ ra rằng hướng nội cũng có cái hay, cái đẹp, cái mạnh mẽ của nó, rằng không phải chỉ những người luôn sôi nổi hoạt bát mới có thể thành công. Hướng nội không phải nhược điểm, và tất nhiên hướng ngoại cũng không sai nhưng xã hội hiện tại đang quá đề cao điều đó.

Thấm nhuần những tư tưởng ấy tôi tự biết mình có những ưu điểm riêng và những cuốn sách khác ở đây cũng vậy, thế nên khi không được ai chọn tôi cũng chỉ nghĩ: hôm nay không phải ngày của mình. 

Vừa nghĩ tới đó thì có một bàn tay nâng tôi lên, đó là một cô bạn đi một mình và đã đọc lời tựa nhiều cuốn sách trước khi đến lượt tôi. Cô ấy đọc rất chăm chú, thậm chí có chút căng thẳng. Nhưng rồi nét mặt cô ấy trở dần nên thư giãn hơn, đôi mắt ánh lên sự thích thú và rồi với một nụ cười, cô rảo bước ra quầy thanh toán còn tôi thì vui mừng vì được về nhà mới.

Ở cùng người bạn mới tôi nhận ra cô gái này có sự tương đồng với nhiều nhân vật của tôi: cô ấy là một người hướng nội. Nhật ký của cô ấy kể với tôi là cô ấy từng cố gắng thay đổi thiên hướng của bản thân nhưng đổi lại chỉ là sự mệt mỏi cả thể chất lẫn tinh thần. Giờ đây cô ấy đã hạnh phúc hơn và tự tin là chính mình, không phải miễn cưỡng chạy theo những tiêu chuẩn có phần định kiến của xã hội. Tôi rất vui vì một lần nữa hoàn thành được sứ mệnh mẹ Susan Cain đã giao cho.

Mấy ngày sau, cô ấy lại ra hiệu sách mang về một phiên bản nữa của tôi cùng một tờ giấy gói quà lớn. Trên bìa phụ, cô ấy nắn nót viết: “Tặng bạn thân yêu, tự tin lên nhé! Chúng mình trầm tính không có nghĩa là yếu kém, yếu đuối hay yếu thế, chỉ là mạnh theo một cách khác thôi.”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top