Giỏ hàng

[Chuyện _Của_Sách] Có Một Bí Mật Nhỏ...

BÀI DỰ THI 07:

Họ tên: Trần Ngọc Phương Nhi

Chuyện của sách “Ai rồi cũng chết” - Atul Gawande

------

Chờ mãi, đợi mãi thì cũng đã đến ngày tôi có cơ hội để tự giới thiệu về bản thân mình. Tôi là một quyển sách, tuy không có vẻ ngoài bắt mắt nên chưa được nhiều người để ý đến, nhưng sâu bên trong tôi có rất nhiều điều có thể khiến bạn phải suy ngẫm. Càng ngày tôi càng nhận ra rằng có một vẻ ngoài đẹp đẽ đúng là một lợi thế nhưng sao phải buồn khi trong tôi cũng mang nhiều giá trị đâu thua gì những bạn sách khác. Cha đẻ của tôi là Atul Gawande - một bác sĩ phẩu thuật tài năng và cũng đoạt được nhiều giải thưởng cao quý. Tôi luôn tự hào về ông và càng biết ơn ông nhiều hơn khi đã ấp ủ và đặt cho tôi một cái tên vô cùng đặc biệt. Chắc bạn cũng tò mò lắm đúng không? 

Tên tôi là “Ai rồi cũng chết”. Nghe tên thì có một xíu gì đó hơi bi quan, nhưng đừng sợ, không như bạn nghĩ đâu, tâm hồn tôi có vô số những điều tích cực. Tôi sinh ra cũng là để giúp cho bạn có cái nhìn khách quan hơn về quy luật “sinh-lão-bệnh-tử” trong cuộc sống này.  Tôi mang trong mình những kiến thức, góc nhìn về một chủ đề mới lạ mà có lẽ không nhiều sách đề cập đến. Đó là về tuổi già và cái chết cùng với những góc khuất của y học. Nghe thì có vẻ cũng hơi hấp dẫn rồi đúng không? 

Nhưng tôi sẽ không giới thiệu quá nhiều về mình nữa đâu, thế thì còn gì là thú vị. Và có lẽ cũng vì quá đặc biệt thế nên tôi giờ đây vẫn chưa tìm được nhiều người bạn đồng hành cho mình. Bạn thường đọc sách về chủ đề gì? Phát triển bản thân? Kinh doanh? Hay tình cảm gia đình? Và tôi biết chủ đề về cái chết không phải là sự lựa chọn mà bạn ưu tiên. Nhưng tại sao không? Hãy một lần thử tìm hiểu về tôi xem nào, tôi tin bạn sẽ có cảm nhận khác và chắc chắn không làm bạn thất vọng đâu. 

Và hôm nay, tôi lên tiếng không phải chỉ đơn giản là muốn giới thiệu về mình thôi đâu, hiếm khi có dịp để nói, nên tôi muốn tâm sự về một điều mà khiến cho tôi nói riêng và các bạn sách của tôi nói chung đều cảm thấy buồn và đau lòng. Đó là về văn hóa đọc sách càng ngày càng bị mai một. Chẳng biết nói sao nữa. Tôi nghĩ chắc bạn cũng là người hiểu rõ. 

Ngày nay có quá nhiều thú vui để giải trí khiến cho đa số các bạn, đặc biệt là những bạn trẻ cứ mãi chìm đắm vào mạng xã hội hay những phương tiện truyền thông khác mà quên mất đi sự tồn tại của sách. Nhiều người than phiền là chơi với chúng tôi nhàm chán và chẳng mang lại lợi ích gì cả. Họ phủ định hết tất cả những giá trị của chúng tôi. Đúng là đôi khi có hơi buồn thật nhưng yên tâm, chúng tôi sẽ không vì những điều đó mà quên đi hành trình mang đến tri thức cho những người thật sự cần đâu. Và tôi vẫn luôn tin, luôn chờ đợi, sẽ có một ngày mọi người sẽ hiểu và trân trọng hơn những giá trị mà chúng tôi mang lại đồng thời văn hóa đọc sách sẽ ngày càng phát triển và thu hút nhiều người đọc hơn. 

Cám ơn tất cả mọi người rất nhiều, biết đâu sau này sẽ có nhiều dịp hơn để chúng tôi có thể bày tỏ và kết nối được với các bạn. Hứa với tôi, “Sách” và con người sẽ luôn luôn là bạn, mãi là tri kỉ của nhau nha!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top