Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Có Phương Pháp Chuyện Gì Cũng Làm Được

BÀI DỰ THI 77:

Họ tên:Phạm Thị Thảo Vi

Chuyện của sách "Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” - Adam khoo

------ 

 “Thân gửi cậu- tôi của tương lai năm 30 tuổi!

Tôi ngồi đây viết lá thư này  và mỉm cười hình dung ra cái ngày cậu nhận được nó. Không biết cậu sẽ phản ứng như thế nào nhỉ?  Có lẽ cậu sẽ rất bất ngờ và tò mò vì không biết tôi- thằng nhóc của những năm về trước đang trải qua tuổi trẻ của bạn sẽ viết cái gì trong lá thư đúng không? 

Có lẽ không cần giới thiệu thì cậu cũng đã nhận ra tôi là ai rồi nhỉ? Tôi và cậu, chúng ta được người cha Adam Khoo  đặt cho cái tên: “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” . Không biết cậu của tương lai sẽ mang diện mạo mới như thế nào? Sẽ sống ra sao? Có còn được độc giả đón nhận hay không ? Giá mà tôi có thể biết được một ít về cậu thì sẽ tuyệt vời biết bao!

Nhưng cậu biết không , dù cậu có ra sao đi chăng nữa thì vẫn hi vọng có thể chia sẻ với cậu đôi điều về hành trình trưởng thành của chính chúng ta và của cả người đọc qua cánh thư nhỏ bé này. Bây giờ cậu hãy đọc tiếp và cùng tôi mở ra cánh cửa quay ngược thời gian nhé. 

Cậu còn nhớ không?

Vào một ngày đẹp trời năm 1998, chúng ta lần đầu tiên được xuất bản. Tôi vẫn còn nhớ như in cái tâm trạng háo hức khi được đặt trên kệ sách mới. Tôi càng không thể quên những ngày đêm cha cùng với đội ngũ chỉnh sửa từng trang nội dung lẫn hình ảnh để tạo ra phiên bản hoàn hảo nhất cảu chúng ta. Cha còn nhờ cả Tony Buzan và Ernest Wong viết lời mở đầu cho chúng ta nữa đấy! Cha bảo chúng ta là cuốn sách tổng hợp những kĩ năng và phương pháp đã mang tới thành công vượt bậc cho cha mặc dù ông chỉ là một cậu bé kém cỏi.  Vì thế cha tin rằng ông làm được thì mọi người đều có thể làm được. Cha đã mang hết tất cả phương pháp học tập và suy nghĩ vượt bậc từ cách tăng cường sự tự tin, làm chủ cuộc sống , các công cụ học tập bằng não bộ: Sơ Đồ Tư Duy,… đến cách tăng cường trí nhớ siêu việt … đặt hết vào chúng ta. Vì chứng kiến hết mọi nỗ lực và tâm huyết của cha nên tôi đã tự nhủ với mình là không được  làm cha thất vọng. Tôi nhất định phải mang thông điệp cũng như các phương pháp học tập ấy lan tỏa đến người đọc một cách hiệu quả nhất. 

Và ông trời không phụ lòng người, tôi trở thành một “hiện tượng” và đạt giải vàng “Sách được bạn đọc yêu thích bình chọn.” Và cũng vào khoảng thời gian đó, tôi may mắn tìm được cô chủ nhỏ thật sự của chúng ta. Tôi lại càng may mắn hơn khi được đồng hành với cô ấy suốt quá trình trưởng thành của chính tôi và cô. 

Tôi còn nhớ ngày nào cô chỉ là một cô bé 14 tuổi nhỏ nhắn với đôi mắt đáng yêu, hồn nhiên vậy mà bây giờ cô đã là một thiếu nữ cấp 3 chững chạc hơn hẳn rồi. Ngày ấy có một cô bé đã mải mê đọc tôi đến mức quên cả bữa ăn, suýt nữa là đi học trễ. Nhưng cô chưa bao giờ có nửa lời trách tôi mà ngược lại cô còn vô cùng nâng niu và yêu quý tôi nữa cơ. Cô đặt tôi ngay trên bàn học của mình nên tôi có thể ngày ngày nhìn thấy sự nỗ lực vươn lên của cô. Cô bảo muốn học ở một ngôi trường tốt nhất của tỉnh nên đã bỏ qua mọi khó khăn để đăng kí thi vào trường chuyên. Hằng ngày, cô dậy sớm ôn bài, làm bài và viết nhật kí cổ vũ tinh thần cho bản thân. Trong nhật kí cô có bảo rằng tôi đã khơi dậy ước mơ lớn cháy bỏng mà lâu nay cô đã lãng quên. Cô bảo tôi là người bạn thân thiết của cô và cô sẽ mãi trân trọng tôi. Chao ôi! Tôi vui lắm cơ. Niềm vui của tôi lại càng lớn hơn gấp bội khi tôi nhìn thấy cô áp dụng những phương pháp học tập thông minh được tôi giới thiệu. Nhìn những sơ đồ tư duy, mẩu chuyện, thời khóa biểu,… cô lập ra với biết bao niềm say mê khiến tôi lại càng tin tưởng vào bản thân và tin vào cô chủ nhỏ của mình. 

Cậu biết không?

Cô chủ tuy còn nhỏ nhưng đã không ít lần tâm sự với tôi về việc gia đình, học tập và các mối quan hệ. Có lần cô thỏ thẻ rằng: “ Sách à, em biết không chỉ có học mới mong thoát nghèo được thôi em ạ! Chị không muốn ông bà, ba mẹ phải cực khổ làm thuê, bán mặt cho đất bán lưng cho trời thêm nữa nên chị nhất định phải thành công.” Nghe những dòng tâm sự đó mà trái tim tôi như thắt lại. Nước mắt của cô rơi ướt nhòe cả trang sách trong tôi. Và dường như giọt nước mắt ấy thấm vào tâm hồn của tôi. Nó giúp tôi nhận ra rằng tôi đã tìm được giá trị đích thực của mình. Đó chính là tôi tuy là trang sách vô tri nhưng thật ra tôi lại có sức mạnh làm thay đổi  một con người vô cùng to lớn. Tôi tự hào vì mình là kim chỉ nam trong việc giúp người học trở nên thông minh và học hiệu quả hơn nhờ những phương pháp được cha tôi đúc kết từ khi 13 tuổi. Và bây giờ tôi đã phần nào thực hiện giá trị ấy của mình.

Sau đó thì cô chủ đã đạt được nguyện vọng của mình trong sự hân hoan của gia đình, bạn bè và hiển nhiên là có cả tôi nữa. 

Và bây giờ đây tôi đang tiến tới một ngưỡng của quan trọng khác của cuộc đời, ngưỡng cửa của sẽ quyết định cậu- tương lai của tôi sẽ ra sao đấy!

Cậu biết không? Tôi luôn tự tin về bản thân, tất cả mọi thứ, mặc dù xung quanh mình có những người bạn rất xuất chúng. Nhưng một ngôi sao không bao giờ so sánh mình với một ngôi sao khác. Nó chỉ làm việc của mình: tỏa sáng

Vậy nên, dù đứng trước bất kì ngưỡng cửa nào, có lo lắng hay sợ hãi thì mong cậu vẫn sẽ giữ niềm tin vào chính mình, vẫn sẽ "tỏa sáng" theo cách riêng vì tất cả cuối cùng tất cả cũng sẽ trở về đúng với quỹ đạo của nó.

Thế nhé! Hi vọng cậu ở tương lai có thể nở nụ cười chào đón tôi.

“Tôi tài giỏi, bạn cũng thế.”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top