Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Cuộc Đời Phía Trước Còn Rất Dài, Chúng Ta Từ Từ Cùng Nhau Bước Tiếp

BÀI DỰ THI 78:

Họ tên: Nguyễn Như Quỳnh

Chuyện của sách "Xin lỗi, tôi cũng là lần đầu làm người lớn” - Uyển Tử Văn, Uyển Tử Hào

------ 

Xin chào các cậu^^

Chúng ta ai cũng mang bên mình một trách nhiệm nào đó đến với độc giả, bạn cũng vậy và tôi cũng vậy. Tôi chính là “Xin lỗi, tôi cũng lần đầu làm người lớn”, bạn có thể không thích tên tôi vì nghe có chút buồn, thực ra bản thân tôi cũng không thích cái tên của mình lắm. Hai từ “xin lỗi” là hai từ mà tôi ghét nhất, bởi  “xin lỗi” sẽ được nói ra từ chính mình hoặc từ những người mình yêu quý nhất. Ý của tôi ở đây là khi bản thân làm ai đó tổn thương, chúng ta sẽ nói xin lỗi, khi ai đó làm ta tổn thương họ cũng sẽ nói xin lỗi. Tôi ở đây - xin lỗi - luôn dùng trong trường hợp bạn đã và đang mang bên mình những thương tổn. Tôi không biết tôi có an ủi được các bạn điều gì không, câu chuyện của tôi sẽ gợi nhắc cho các bạn một vài điều gì đó để các bạn nhớ về thanh xuân của mình, biết đâu các bạn lại mượn tên tôi để nhắn gửi thanh xuân chăng?

Chúng ta đều giống nhau, khi còn bé thì khát khao trưởng thành, trưởng thành rồi lại cứ mãi loay hoay. Trưởng thành đối với bất kì ai cũng đều là sự song hành của kỳ vọng và nuối tiếc. Năm hai mươi mấy tuổi, chúng ta mê mẩn với những khả năng vô hạn của tương lai, nhưng vẫn luôn nhớ những nét tươi đẹp đơn thuần của quá khứ, thế nên luôn bị giằng co qua lại, cứ loay hoay, tự ti, ngơ ngác giữa sau này và trước đây. Người ta đều nói, trưởng thành là quá trình chúng ta tự mài đi cái sừng của mình, học cách làm một người bình thường giữa bao người. “Xin lỗi, tôi cũng lần đầu làm người lớn” sẽ luôn có những khoảnh khắc cảm thấy lúng túng, luôn có những việc không thể giải quyết được, nhưng không sao, dần dần chúng ta sẽ tìm được lối ra. Bạn hãy tin tôi, cuộc sống ban đầu bạn cảm thấy không chinh phục nổi ấy dần dần sẽ trở thành cuộc sống bạn yêu quý, những điều bạn từng không chinh phục được sẽ trở thành những điều bạn khắc khoải nhất. Bạn chỉ cần thuận theo thời gian, đi thẳng về phía trước là được.

Tôi biết, có những khoảng thời gian bạn cảm thấy mệt mỏi và cô độc, có những lúc bạn gần như đã cố gắng hết sức, vắt kiệt sức lực của bản thân nhưng mọi chuyện vẫn không ổn, bạn tự trách bản thân khi màn đêm buông xuống và khi ấy, nhiều bạn đã gọi tên tôi, “xin lỗi, tôi cũng lần đầu làm người lớn”, cũng có lúc loay hoay và hoang mang giữa cuộc đời, xin lỗi vì đã để bản thân có cuộc sống tệ hại đến vậy. Khi các bạn gọi tên tôi, tôi cũng đau lòng lắm vì chẳng biết làm gì để giúp các bạn cả. Tôi chỉ có những câu chuyện nhỏ đã tích góp được từ cuộc sống để chia sẻ trong cuốn sách này. Bản thân tôi không mong khi đọc cuốn sách sẽ lấy đi những giọt nước mắt của các bạn, tôi chỉ mong rằng sau khi khép lại cuốn sách, dù bạn có gọi tên tôi một lần nữa “xin lỗi, tôi cũng đầu làm người lớn”, nhưng khi ấy, trong lòng các bạn sẽ nhẹ nhàng hơn, bình yên hơn. Bởi chúng ta, ai cũng dần dần phải tự mình học cách trưởng thành đúng không nào? Dù bây giờ cuộc sống có không như mong muốn cũng không sao, vì chúng ta cũng là lần đầu làm người lớn. Bạn gọi tên tôi bao nhiêu lần cũng được, tôi vẫn luôn ở đây, lắng nghe câu chuyện của các bạn, và bao dung mọi điều với bạn, bởi tôi cũng đã từng như bạn, đã từng đau khổ và vấp ngã để trưởng thành. Bạn của tôi à, cuộc đời phía trước còn rất dài, chúng ta từ từ cùng nhau bước tiếp nhé.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top