Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Hàn Gắn Những Vết Nứt Của Tâm Hồn

BÀI DỰ THI 110: 

Họ tên: Nguyễn Trần Thanh Trúc

Chuyện của sách “Đừng đợi kiếp sau mới yêu thương nhau” - Du Phong, Minh Mẫn

----------

“Hi, mình đứng đây từ chiều!” –  câu chào hàng quen thuộc mỗi ngày như một lời nguyền lạ lùng làm tôi bị dính chú định thân mà gắn chặt trên kệ hết thu qua rồi đông tới. Sách tôi xơ xác như một vật thêm cũng không thừa, mà bỏ đi cũng chẳng thiếu trong cửa tiệm. Buồn đìu hiu các bạn ạ. 

- Này! Đang làm gì thế “đứng đây từ chiều”?

Đấy! Lại nữa rồi đấy. Mình xinh như tiên nữ thế kia mà ế thẩm ế thiu, riết chẳng còn ai nhớ nổi họ tên quê quán. 

- Tớ là “Đừng đợi kiếp sau mới quan tâm nhau” chứ không phải “đứng đây từ chiều”. Ba mẹ tớ là Du Phong, Minh Mẫn. Tớ dễ thương nhưng thương chưa chắc dễ, bởi sẽ nổi cáu lúc cậu nhớ nhầm tên như vừa nãy. Tin tớ đi, thật hệt lời đồn luôn ấy!

Nói xong, dường như cũng bị chính mình thuyết phục mà còn gật gù đầu phụ họa. 

“Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều” nghe thế, đang lắc lư theo chợt ngẩng phắt:

- Ơ, thế tính ra chúng mình là chị em ruột luôn đấy! Khà khà. Duyên phận thật. 

Mắt tôi chợt sáng bừng vì gặp người nhà, nhưng giây lát sau lại chìm vào ảm đạm. 

- Lại sao nữa vậy? – Người em mới nhận thân dò hỏi. 

- Chị được tạo nên từ những câu chuyện nhớ thương day dứt. Có lẽ vì vậy chăng mà ít ai muốn đồng hành cùng chị, bởi họ sợ đổ gục trong những nỗi buồn. Ba bảo chị thích hợp với người sống nội tâm và dễ xúc cảm. Từ những kỉ niệm về gia đình, nỗi hối hận khi mất người thân, người bạn lâu năm, người từng yêu sâu sắc, hay cũng có khi là sự ra đi của một vật nuôi cũ trung thành…mà mỗi bạn đọc sẽ phát hiện đâu đó trong cuốn sách có bản ngã của chính mình. Ai cũng từng non dại, ai cũng từng phạm lỗi, và ai cũng từng nuối tiếc về điều gì đấy mà bản thân hay gắn với hai chữ “giá mà”. Đôi khi chị nghĩ, hình như chị chẳng đem lại chút giá trị nào cả. 

Cô em gắt gỏng:

- Kìa, chị lại luyên thuyên gì đấy. Em biết chị đa sầu đa cảm, nhưng ai tồn tại trên đời đều có một lý do và phong cách sống nhất định. Trời cũng có khi mưa khi nắng. Giá trị của vấp ngã là dạy ta biết đứng dậy và bước tiếp kiên cường hơn. Một cuốn sách tích cực không phải vẽ ra màu hồng cho ta sống, mà là vạch trần những mảng tối để mình thấm thía cái giá của tia sáng và khát vọng vươn lên nó lớn lao chừng nào! 

Tôi trầm ngâm:

- Nhưng bởi vậy mà chị rất kén người đọc. Mấy ai thích kiểu bánh bèo như chị đâu? Ế là một dạng năng lực của chị đó, em ạ. 

Liếc tôi bằng nửa con mắt, cô ấy bảo:

- Cuốn sách từng liên tục cháy hàng năm 2016 và vẫn được tái bản liên tục suốt 03 năm sau đó, gọi là ế? Chị của em ơi, chị tốt đẹp hơn mình tưởng nhiều lắm! Một cuốn sách viết về tình yêu, nhưng không chỉ là tình yêu đôi lứa. Chị làm người đọc bật khóc, vì đồng cảm, vì ăn năn, rồi khi gấp cuốn sách lại, việc đầu tiên họ làm là chạy tới ngay bên những người họ thương mà trao cho nhau bao cái ôm ấm áp, ngay khi còn kịp thực hiện trong kiếp này. 

Ngừng giây lát, em ấy tiếp:

- Chị biết không, chị làm em liên tưởng tới một ca khúc nổi tiếng ngày trước. 

- Là?

- “Nếu có yêu tôi”. 

- À, chị có biết bài đó: 

Có tốt với tôi thì tốt với tôi bây giờ
Đừng đợi ngày mai đến lúc tôi xa người
Đừng đợi ngày mai đến khi tôi phải ra đi
Ôi muộn làm sao nói lời tạ ơn.”

- Đúng rồi – Em ấy nhoẻn miệng cười – Chị như một tấm gương để người đọc soi lại bản thân. Chị chân thực và cũng giá trị hơn cả những lời nói sáo rỗng. Em tin chị, vì vậy chị phải tự tin ở chính mình!

Tôi ngưng thần nghe lời bộc bạch của em gái. Thì ra giá trị của tôi chính là cải tạo và hàn gắn vết nứt tâm hồn, kéo mọi người lại gần nhau hơn. Thật là một phát hiện vui trong buổi chiều đứng từ đầu đến cuối. 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top