Giỏ hàng

[CHUYỆN CỦA SÁCH] HÀNH TRÌNH TÌM VỀ VỚI GIA ĐÌNH

BÀI DỰ THI 26:

Họ tên: Nguyễn Thị Thủy

Chuyện của sách “Không gia đình” - Hector Malot

------

Nhà văn Nga M. GORKI cho rằng: "Mỗi trang sách là một bậc thang nhỏ mà khi bước lên đó ta tách dần khỏi con thú và tiến gần hơn đến con người”. Niềm hạnh phúc của những cuốn sách như tôi chính là làm cho người ta nhận ra được những giá trị của cuộc sống và khiến bản thân họ thay đổi theo chiều hướng tốt hơn. Và tôi đã thực sự cảm nhận rõ niềm hạnh phúc ấy khi tôi tìm lại thói quen  đọc sách cho một cô bé du học sinh. Tôi tự hào khi được hét vang cho cả thế giới biết rằng tôi là “Không gia đình” - một đứa con tinh thần của nhà văn Hector Malot.

Cô gái ấy biết đến tôi như một cuộc gặp gỡ của định mệnh. Bởi lẽ đã từ rất lâu, kể từ ngày cô bắt đầu cuộc sống ở một đất nước mà người ta không nói tiếng mẹ đẻ của mình, mọi thói quen sinh hoạt kể cả thói quen đọc sách cũng lần lượt biến mất. Vòng xoáy của cuộc sống mới đẩy cô ấy đi rất  nhanh. Cô ấy không còn  định hình được phương hướng và muốn buông xuôi theo dòng đời hối hả. Không còn sức lực để cố gắng, không còn niềm tin ở một tương lai ngập tràn hạnh phúc ở phía trước,mọi thứ dường như mông lung một cách vô định. Rồi một ngày nọ, mối nhân duyên sắp đặt cho cô bé gặp chàng trai - chủ sở hữu của tôi. Anh ấy đã gửi  cho cô  rất nhiều sách, trong đó có cả tôi. Và may mắn hơn tôi là quyển sách thứ hai mà cô ấy nghĩ mình phải đọc. Tôi tò mò tự hỏi vì sao cô ấy lại chọn tôi. Thú thật tôi là một cuốn tiểu thuyết khá dày. Tôi thấy rằng các bạn trẻ bây giờ không thích chăm chú vào những cuốn sách dày cộm. Nhưng mà phiêu lưu trong thế giới của tôi cũng rất thú vị. Nó giống như việc bạn đang cố gắng thu lượm những hạt giống tâm hồn gieo vãi trên mảnh đất văn chương.  Những thứ quý giá ấy đâu phải hời hợt mà người ta thu lấy thành quả ngay tức khắc. Bạn phải có sự kiên nhẫn để đọc đến trang sách cuối cùng. Tôi nghĩ  độ dày của tôi không phải là điểm yếu như nhiều người vẫn nghĩ rằng “sách dày thì rất chán hoặc sách dày đọc lâu xong”. Bạn ơi, để tôi nói cho bạn nghe  người ta không đọc sách để khoe khoang  thành tích đọc hết bao nhiêu quyển trong một năm, nhưng người ta đọc sách vì người ta nhìn thấy những điều bổ ích ở trong đó. Tôi nghĩ dù  là theo cách  trực tiếp hay gián tiếp thì bản thân tôi cũng góp phần tạo ra  những tác động tích cực trong việc xây dựng tích cách và thái độ sống. Làm thế nào để cô bé nhận ra giá trị của tôi? Tôi hẳn là một ẩn số dành cho những người biết đọc với tâm thế của kẻ  ngẫm suy. Bởi tôi không  hoàn toàn đơn giản là một câu chuyện về cuộc đời của cậu bé  mồ côi Rêmi  nhưng may mắn tìm được gia đình mình. Nếu bạn chỉ nghĩ giá trị của tôi chỉ có thế thì tôi thực sự rất là buồn. Bởi vì tôi nghĩ mình đáng giá hơn thế. Tôi muốn bạn  lắng sâu vào bên trong nỗi lòng của Rêmi để cảm nghiệm được niềm khao khát có được một tổ ấm yêu thương lớn lao như thế nào, để từ đó bạn trân trọng gia đình mình hơn. Tôi cũng muốn bạn học tập ý chí và tinh thần vượt khó nơi người bạn Rêmi của tôi, bởi vì tôi nghĩ nó sẽ là nguồn động lực để bạn có thể đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Những biến cố mà Rêmi trải qua không giống với những áp lực bạn chịu đựng ngay lúc này, nhưng hãy học tập tinh thần của người chiến binh kiên cường và mạnh mẽ trong cậu bé Rêmi để tiếp thêm ý chí cho bạn. Sự thật là người ta chỉ thấy khó khi người ta không đủ quyết tâm. Tôi cũng  hy vọng thông qua câu chuyện này, bạn sẽ càng trân trọng những người bạn hết lòng  giúp đỡ bạn trong lúc khó khăn hoạn nạn như Matchia - người bạn tốt bụng của Rêmi, cụ Vitali - người thầy đáng kính mà Rêmi suốt đời biết ơn, má Bacboranh - người cưu mang và  hết lòng yêu thương Rêmi dẫu biết rằng Rêmi chẳng phải con đẻ của bà …. Họ chính là hiện thân của cái thiện, hiện thân của tình yêu thương và sự chia sẻ giữa con người với con người. Còn điều gì đáng quý hơn là được giúp đỡ người khác bằng tấm lòng đầy nhân ái của của mình. 

Tôi tha thiết mời gọi tất cả mọi người cùng đồng hành với bạn Rêmi của tôi trên hành trình tìm về với gia đình để cảm nhận được tất cả những giá trị nhân văn sâu sắc mà người cha Hector Malot của tôi muốn gửi tới tất cả bạn đọc. Tôi sẽ hạnh phúc nếu tôi được trở thành cầu nối đưa bạn đến với những cuốn sách khác trên hành trình đi tìm sự trưởng thành của bạn. Rồi một lúc nào đó,tôi sẽ tự hào biết bao khi  bạn sẽ chia sẻ những kí ức về tôi như một điểm khởi đầu của  hành trình thay đổi bản thân mình. Hãy bắt đầu đọc sách ngay từ hôm nay để thấy bạn trưởng thành trong bạn. Bạn nghĩ sao nếu chọn tôi  là sự khởi đầu cho việc xây dựng thói quen đọc sách? Tôi xin khép lại lời tâm sự của tôi bằng câu nói của Môngtexkiơ “Thích đọc sách là biết đánh đổi những giờ phút buồn tẻ không thể tránh được trong cuộc đời lấy những giờ phút lý thú.” 

-----------

Xem chi tiết và tham gia cuộc thi viết online Chuyện của sách tại: https://bit.ly/ChuyencuaSach_Bila

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top