Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Nền Giáo Dục Thật Sự Tạo Ra Từ Những Trái Tim Yêu Thương

BÀI DỰ THI 98:

Họ tên: Trương Triệu Vy 

Chuyện của sách “Totto-chan bên cửa sổ” - Kuroyanagi Tetsuko.

----------

Một buổi chiều tà dưới những áng mây hồng rực rỡ, tôi thấy nhỏ bước vào tiệm sách với một vẻ u buồn cùng niềm mong mỏi có gì đó có thể giữ tâm trí mình lại. Đột nhiên ánh mắt nhỏ sáng rực lên khi nhìn thấy tôi - một quyển sách màu cam nho nhỏ với tựa đề : Totto-chan bên cửa sổ được chắp bút bởi Kuroyanagi Tetsuko.

Tôi chính là bà và bà chính là tôi, câu chuyện mà tôi mang đến cũng là một tự truyện về tuổi thơ ngây ngô của bà. Bạn biết không? Totto-chan là một cô bé được xem là nghịch ngợm và hiếu động tới mức em đã bị đuổi học khi chỉ mới sáu tuổi. Ngay cả mẹ là người thân gần gũi nhất cũng chẳng thể hiểu được em. Sau này khi được học tại trường Tomoe, một ngôi trường với lớp học là những toa tàu cũ có những bạn học sinh đều đặc biệt như Totto-chan. Nhưng song, vượt qua tất cả những trở ngại về tính cách và sự khác biệt giữa mỗi người, học sinh Tomoe vẫn luôn hòa hợp và thân ái với nhau không chỉ như bạn bè mà còn hơn cả anh em một nhà. Được dẫn dắt bởi thầy hiệu trưởng Kobayashi, một người thầy kính yêu luôn tôn trọng cá tính và những khả năng bẩm sinh của từng em, học sinh Tomoe sau này đều trở thành những người tốt và thành đạt trong xã hội.

Nhưng không ! Thông điệp mà tôi truyền tải đâu chỉ tới đó, câu chuyện về ngôi trường Tomoe mà tôi kể sự thật sự chỉ tồn tại được trong một thời gian ngắn ngủi trước khi bị tàn phá bởi những quả bom chính trị của Thế chiến thứ hai. Thật đau đớn làm sao ! Câu chuyện mà tác giả muốn truyền tải qua tôi cho các bạn thấy không chỉ đơn giản là sự tuyệt vời của Tomoe mà còn là một lời phản ánh dữ dội vì sự thương tổn mà chiến tranh đã gây ra cũng như hình thức giáo dục hàng loạt, nhồi nhét kiến thức mà chả mảy may quan tâm đến việc bồi dưỡng tâm hồn trong giáo dục trẻ thơ.

Bởi vậy để mà nói một cách thành thật nhất thì trẻ em dẫu cũng chỉ như một tờ giấy trắng, chỉ có những người họa sĩ thực thụ mới có thể vẽ nên những bức tranh tươi đẹp trong đó mà thôi. Và quả thật, thầy Kobayashi đúng là một người nghệ sĩ tài ba, ngay cả một cô bé như Totto-chan kia, nhờ cách giáo dục trong môi trường tuyệt vời mà thầy đã vẽ nên, cuối cùng cô bé cũng có thể hòa hợp được với mọi người trở thành gam màu chủ đạo trong bức tranh của chính mình.

Giá trị cốt lõi của giáo dục đâu chỉ dừng lại ở những kiến thức được nhồi nhét hàng loạt, mà còn là sự thấu cảm, sự dịu dàng dìu dắt mà ít thầy cô nào có thể làm được. Một đứa trẻ có thể trở nên tốt đẹp biết bao nhiêu nếu có được sự tận tụy dạy dỗ đến từ tình yêu thương cũng như Totto-chan đã may mắn được thầy Kobayashi luôn luôn động viên bằng câu nói:" Em biết không? Em thật là một cô bé ngoan!"  Liệu rằng thầy cô sẽ để các em  đứng ở ngoài hành lang một cách đơn giản và dễ dàng hay chọn nhọc nhằn khó khăn ,đưa chúng lên toa tàu tri thức bằng một trái tim yêu thương. Họ sẽ tiếp tục trách mắng học sinh sau câu chuyện mà tôi kể hay nhận trách nhiệm về bản thân mình khi không có đủ tình yêu thương để dìu dắt học sinh của mình ?

Hiểu được tất cả những điều đó cô bé ấy sau khi đóng tôi lại, luôn tự nhủ rằng mình sẽ mang trái tim yêu thương của mình để một ngày nào đó có thể mang lại một nền giáo dục mà tất cả các em xứng đáng được nhận.

Tuy tôi chỉ là một quyển sách bình thường được làm nên từ những trang giấy bình thường, nhưng dẫu sao giá trị của những con chữ trong tôi mong bạn có thể hiểu được. Người thầy tuyệt vời nhất sẽ sẽ vẽ nên bức tranh lộng lẫy nhất và nền giáo dục thật được sự tạo ra từ những trái tim yêu thương sẽ làm nên những bộ sưu tầm nghệ thuật vĩ đại nhất.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top